Diệp Quân trợn tròn mắt.
Kia chính là con thú Tinh Không Thôn Phệ mà người bí ẩn từng cho họ thấy trước kia, hiện đang đứng trên một hành tinh cỡ nhỏ.
Không ngờ nó vẫn còn sống!
Bỗng nó mở chậm rãi mở mắt, để lộ đồng tử là biển sao mênh mông.
Một cảm giác sợ hãi vô hình bất ngờ dâng lên trong lòng mọi người.
Ánh mắt con thú nhìn xuyên qua vô số thời không, đặt lên người phụ nữ váy trắng rồi bỗng nhíu mày.
Bản năng bảo nó có gì đó không ổn.
Người phụ nữ chỉ bình thản nhìn lại.
Chỉ với cái liếc mắt này, con thú biến sắc kịch liệt, vung cặp móng vuốt đóng Thiên Môn lại.
Ai nấy đều dại ra.
Nó làm gì vậy?
Người bí ẩn cũng ngây người, vội la lên: “Thú Chủ! Ngài đang làm gì vậy? Xin hãy ra tay, giúp văn minh Thuật Giả chúng ta tiêu diệt ả này!"
Con thú gầm lên lại: “Bình thường không nhang không khói, gặp chuyện lại bắt ta ra mặt à, ra con mẹ mi!"
Xong rồi đóng kín cửa luôn.
Cái sừng thú trong tay người bí ẩn vỡ vụn rồi tan biến.
Lão ta rơi vào hoang mang.
Những người khác cũng trợn mắt há mồm.
Chuyện quái gì thế này?
Người bí ẩn há mồm trong sửng sốt.
Huyết Thi khổng lồ đứng bên lão thì nhíu mày, bỗng cảm thấy bất an đối với người phụ nữ kia.
Không đúng.
Có gì đó rất không đúng!
Nó đã không đánh giá được người này từ khi bà ấy xuất hiện, dùng thần thức cũng không tiếp cận được.
Ban đầu nó còn tưởng do đối phương dùng bí pháp che giấu thần thức và khí tức, nhưng bây giờ xem ra không đơn giản như vậy.
Người bí ẩn cũng nhận ra có điều bất ổn, ánh mắt đanh lại. Người này không đơn giản! Xem ra đã đến lúc dùng đến át chủ bài!
Lão siết thần trượng trong tay.
Người phụ nữ chợt quay lại nhìn Diệp Quân. Hắn chột dạ, nhích nhích đến bên cạnh bà.
Ánh mắt bà lại chuyển sang Niệm Nhất. Cô bé nheo mắt, cũng theo Diệp Quân lọ mọ đi đến.
Hai người nép nép sát sát vào nhau.
Tự dưng rén
đến lạ.