Lăng Tiêu từ từ ngẩng đầu nhìn Phạn Chiêu Đế cách đó không xa, nhẹ giọng nói: “Người phụ nữ này đã đạt tới cực hạn của vũ trụ này rồi, dù cho chúng ta cả triệu năm nữa, đời này chúng ta cũng không thể đánh thắng cô ta, nhưng Tiểu Cửu thì có cơ hội đấy.”
Nói rồi, ông ta nhìn nhóm huynh đệ của mình.
Quân Đế lập tức hiểu ý của Lăng Tiêu, ông ta cười, “Đại ca, huynh đệ đi trước một bước đây!”
Nói xong, ông ta đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Diệp Quân đã bị đàn áp chìm vào hôn mê lập tức xuất hiện trước mặt ông ta, ông ta cõng Diệp Quân, xoay người nhảy lên một cái, trong nháy mắt, ông ta đã tới biển Khổ Giới. Lúc ông ta vừa bước vào biển Khổ Giới, thân xác của ông ta bắt đầu tan ra, linh hồn bị phai mờ từng chút một, những nhân quả của đời trước hay đời này đều nhanh chóng mai một trong khoảnh khắc này.
Đương nhiên ông ta hiểu ý của Lăng Tiêu!
Phải cứu Diệp Quân!
Chỉ có một con đường!
Đó chính là để Diệp Quân đến được bờ bên kia.
Nhưng mà biển Khổ Giới này khủng bố biết bao nhiêu?
Quân Đế vừa cõng Diệp Quân bước vào trong, cả người ông ta đã bắt đầu bị xóa mờ từng chút một.
Không chỉ vậy, lúc này tất cả tu vi của ông ta đều bị trấn áp, hoàn toàn không thể chống chọi nổi, chỉ đành cõng Diệp Quân đi bộ về phía trước.
“Đại ca! Huynh đệ đi trước một bước đây!”
Đúng lúc này, âm thanh của Lão Bát đột nhiên vang lên trong sân, khoảnh khắc tiếp theo, ông ta khôi phục bản thể, trở thành một con vượn khổng lồ chống trời cao ngất, ông ta bước về trước một bước, sau đó ngã thẳng vào biển Khổ Giới kia.
Tuy nhiên, thân thể to lớn như vậy của ông ta chìm vào trong biển Khổ Giới, lại không khiến nước bắn lên tí nào.
Ông ta lấy thân thể làm cầu, vắt ngang qua hai bờ biển Khổ Giới.
“Nhị ca! Lên đi!”
Đây là câu cuối cùng của Lão Bát, tiếp theo, một bàn tay to lớn xách Quân Đế và Diệp Quân lên lưng ông ta, ngay sau đó, bàn tay to lớn ấy đã tan ra.
Mắt Quân Đế hơi ửng đỏ, ông ta cõng Diệp Quân liều mạng chạy sang bên bờ xa xôi kia, nhưng chưa chạy được bao lâu, cơ thể ông ta cũng bắt đầu biến mất từng chút một.
“Đại ca, huynh đệ đi trước một bước đây.”
Âm thanh của Thượng Thương Chủ đột nhiên vang lên giữa trời đất, khoảnh khắc tiếp theo, ông ta triệu hồi hư tượng Đại Đạo của mình về, sau đó ép buộc đưa tay phải vào trong biển Khổ Giới, tay phải của ông ta nâng Quân Đế và Diệp Quân đi cả trăm trượng về phía trước nhưng chưa được hai hơi thở, toàn bộ hư tượng của ông ta đã hóa thành tro bụi bản thể cũng tan biến theo gió hoàn toàn.
“Đại ca, huynh đệ đi trước một bước đây.”
Khi âm thanh này vừa dứt, một luồng kim quang đột nhiên xuất hiện giữa trời đất, ngay sau đó, một con rồng to lớn hư ảo mạnh mẽ xông vào trong biển Khổ Giới bảo vệ Diệp Quân và Quân Đế, đồng thời, sức mạnh mẽ đó còn đẩy Quân Đế cõng Diệp Quân tiếng về trước hàng trăm trượng nhưng nháy mắt, Thiên Chiêu Đế đứng ở bờ đã tan biến hoàn toàn như khói xanh.
Biến mất triệt để!
“A!”
Trên lưng Lão Bát, Quân Đế đột nhiên hét lớn, ánh mắt đỏ rực, ông ta cõng Diệp Quân chạy về bờ bên kia như điên, nhưng dù mạnh như ông ta, lúc này cũng không chống chọi lại sức mạnh huyền bí trong biển Khổ Giới nổi, phần lớn thân thể của ông ta đã tan chảy rồi.
“Đại ca, huynh đệ đi trước một bước đây.”
Giọng nói của Lão Tứ - Nghịch Đạo Hình Đồ vừa vang lên, ông ta đã nhún người nhảy một cái, mạnh mẽ xông vào biển Khổ Giới, bởi vì ông ta mang theo sức mạnh đi vào trong, do đó, vừa vào đã gặp phải đàn áp khủng bố, nhưng, ông ta cũng mạnh mẽ lợi dụng sinh mạng của mình một lần cuối cùng để đưa Quân Đế và Diệp Quân đi về phía trước hàng trăm trượng.
Nháy mắt, ông ta đã hoàn toàn tan biến trên biển Khổ Giới.
Bị xóa bỏ vĩnh viễn!
Ngay cả nhân quả của đời trước đời này cũng bị xóa bỏ hoàn toàn, không còn kiếp sau!
“Đại ca!”
Lúc này, Lão Lục nhìn Lăng Tiêu đứng ở chân trời, cười lớn nói: “Huynh đệ đi đây.”
Nói xong, ông ta hóa thành dư ảnh lao thẳng vào biển Khổ Giới mà không quay đầu lại, tốc độ của ông ta là nhanh nhất, ông ta nhận lấy Diệp Quân trong tay Quân Đế, nhanh chóng xông về trước gần ngàn trước nhưng chẳng mấy chốc, ông ta và vô số dư ảnh đã biến mất hoàn toàn.