Xong đời!
Đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu hắn.
Cứ thế, không biết đã qua bao lâu, Diệp Quân nghe thấy bên tai vang lên những âm thanh hỗn tạp.
Hắn cau mày, cảm thấy đầu mình nặng trịch như thể bị rót chì. Chợt nghĩ tới điều gì, Diệp Quân vội ngồi phắt dậy, liếc nhìn xuống người mình, thân thể còn ổn, nhưng tu vi đã mất sạch.
Toàn bộ tu vi đều biến mất!
Diệp Quân hoàn toàn lâm vào bối rối.
Chuyện gì thế này?
Diệp Quân vội thử mấy lần, nhưng đều không có tác dụng, tu vi biến mất sạch, thậm chí, hắn còn phát hiện, sức mạnh thân thể cũng đã biến mất.
Ngay cả sức mạnh nội tại của thân thể cùng lực phòng ngự đều biến mất?
Diệp Quân đã triệt để hoang mang.
Nơi này có phong ấn và cấm chế.
Hắn tức giận mắng to trong lòng: Mẹ nó chứ, thằng khốn nào làm ra chuyện này?
Đương nhiên, bên cạnh tức giận, nỗi khiếp sợ còn lớn hơn nữa.
Thực lực của hắn lúc này đã có thể so với Mệnh Vận Đại Đế, nhưng lại bị cấm chế nơi này trấn áp.
Người bày ra cấm chế ở đây phải mạnh cỡ nào?
Hệ Ngân Hà có cao nhân!
Diệp Quân âm thầm phòng bị.
Chợt nghĩ tới điều gì, Diệp Quân đột nhiên nhìn quanh, khi thấy rõ cảnh tượng quanh mình, hắn ngây người ra.
Đây là nơi quái quỷ nào?
Bốn phía xung quanh đều là nhà cao tầng san sát, trên đường phố xe qua lại như mắc cửi, người nườm nượp ngược xuôi.
Một thế giới xa lạ!
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Diệp Quân trầm mặc.
Đây là một thế giới hoàn toàn khác, người nơi này cùng mọi thứ của nó đều không giống với vũ trụ Quan Huyên.
Chợt nhớ ra, Diệp Quân lại vội vã nhìn quanh tìm kiếm, nhưng hắn không thấy Tiểu Bạch và Nhị Nha đâu.
Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, hai đứa nhỏ đã gặp chuyện gì rồi?
Nhưng ngẫm kĩ, hắn lại không quá lo lắng.
Nhị Nha với Tiểu Bạch, một là Ác Tổ, một là Linh Tổ, dù tu vi bị phong ấn thì cũng thuộc hàng vô địch, hơn nữa, hai đứa còn rất quen thuộc với hệ Ngân Hà này.
Diệp Quân cố gắng để bản thân tỉnh táo hơn.
Việc cấp bách hàng đầu hiện nay là khôi phục tu vi.