Tiểu Tháp run rẩy nói: “Chủ nhân, cho ta mượn mười lá gan ta cũng không dám! Cháu trai của ngài… rất xấu xa!”
Kiếm Chủ Thanh Sam không vui nói: “Nói láo, ta thấy đứa nhỏ này rất hiểu chuyện, hiểu chuyện hơn cha nó nhiều. Tiểu Tháp, ngươi không được nói xấu cháu trai ta, nếu không ta sẽ trừng trị ngươi!”
Tiểu Tháp không nói nên lời.
Lúc này, vị Đại Đế kia lên tiếng: “Các hạ…”
Kiếm Chủ Thanh Sam quay người phóng kiếm.
Phập!
Đại Đế đóng đinh tại chỗ, không thể động đậy.
Lúc này, tất cả mọi người đều hóa đá.
Diệp Quân trợn tròn mắt, không thể tin nổi.
Đại Đế!
Đại Đế mà lại bị một kiếm đóng chặt!
Ông nội lợi hại vậy sao?
Kiếm Chủ Thanh Sam nhìn vị Đại Đế kia, không vui nói: “Ông cháu ta đang nói chuyện, ngươi xen vào làm gì?”
Đại Đế nhìn Kiếm Chủ Thanh Sam với vẻ sợ hãi.
Một nhát kiếm!
Ông ta còn chưa kịp phản ứng, đã bị một kiếm đóng chặt.
Đây là thực lực gì vậy?
Ông ta là Đại Đế đấy!
Đại Đế!
Lúc này, ông ta vô cùng hoang mang.
Ngoài Kiếm Chủ Nhân Gian trong vũ trụ Quan Huyên, còn có cường giả đáng sợ vậy sao?
Đám cường giả Chân vũ trụ xung quanh cũng hóa đá tại chỗ.
Kiếm Chủ Thanh Sam nhìn Diệp Quân, cười nói: “Đừng kinh ngạc, Đại Đế cũng chỉ là con kiến mà thôi!”
Diệp Quân trầm mặc, hắn biết ông nội đang ra vẻ, nhưng hắn không thể phản bác.
Quả thực như con kiến!
Kiếm Chủ Thanh Sam nhìn kiếm Hành Đạo trong tay Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Đây là kiếm Hành Đạo, rất lợi hại!”
Kiếm Chủ Thanh Sam bình tĩnh nói: “Lợi hại cái gì, chỉ là một thanh kiếm đểu mà thôi!”
Kiếm Hành Đạo chợt run rẩy!
Sắc mặt Diệp Quân cũng thay đổi, kiếm Hành Đạo sắp phát điên rồi.
Kiếm Chủ Thanh Sam lại cười nói: “Sao thế, ngươi định một chọi một với ta à? Nào, đến đây, để ta xử ngươi!”
Kiếm Hành Đạo không nói nên lời, trốn vào trong nội thể Diệp Quân.
Người đàn ông này thật không biết xấu hổ, ức hiếp cả một thanh kiếm, vì vậy trốn đi trước thì hơn.
Thấy kiếm Hành Đạo trốn đi, Diệp Quân sững sờ.