Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Thái Cổ Lăng, nói với vẻ nghiêm túc chưa từng thấy: “Đừng có ăn nói bậy bạ, nghe rõ chưa?"
Chuyện lần trước của Thương Hồng Y suýt nữa khiến ông ta thua to.
Người nhà họ Dương hứa sẽ không can thiệp vào việc giữa ông ta và Diệp Quân, không có nghĩa là bạ ai cũng có thể tùy tiện khiêu khích họ.
Lần trước Dương Diệp xuất hiện còn không phải vì Thương Hồng Y chủ động khiêu khích sao?
Con mẹ nó chứ.
Tuyệt đối không thể xảy ra lần nữa.
Thái Cổ Lăng thấy ông ta làm ra vẻ nghiêm trọng vậy thì cười: “Xem ra tiền bối rất kiêng kỵ nhà họ Dương này nhỉ”.
Chủ nhân bút Đại Đạo lãnh đạm đáp: “Tuổi còn trẻ thì nên biết kính sợ thế giới này”.
Thái Cổ Lăng cười khẩy: “Ta cũng có một câu, không biết tiền bối muốn nghe hay không”.
Thấy ông ta im lặng, y nói: “Đã chọn đối địch thì đừng bận tâm gì nữa, đánh tới chết là được. Sống trên đời kỵ nhất là sợ trước sợ sau”.
Chủ nhân bút Đại Đạo liếc xéo: “Mi đang dạy đời ta?"
Thái Cổ Lăng cười: “Đâu dám”.
Nhãn giới hai bên căn bản không ở cùng cấp độ, chủ nhân bút Đại Đạo quyết định không cần nói nhiều mà nhìn về nơi xa.
Bằng không thì tranh cãi với một kẻ không cùng nhận thức thì sẽ chẳng đi đến đâu.
Cuộc chiến ở đằng xa đã sắp kết thúc.
Hư Chân Thần Thể của Diệp Quân ngày càng rách rưới, máu tuôn như thác, nhưng vừa trào ra đã bị hấp thụ về thân xác.
Nhờ có huyết mạch Phong Ma mà hắn đang mạnh dần lên, nhưng đối thủ của hắn lại là bảy cường giả Giới Ngoại đỉnh cao.
Huyết mạch và kiếm ý vô địch đều bị áp chế dưới sự vây công của họ.
Đúng lúc hắn định hóa ma hoàn toàn, bỗng có tiếng nổ vang lên.
Ruỳnh!
Sóng xung kích đánh tới như thủy triều, đi kèm là hào quang vạn trượng bắn tới đẩy lùi bảy cường giả đi.
Là Thiên Hợp!
Ông ta đã thiêu đốt thân xác và linh hồn mình.
Xem ra cũng bị đánh hội đồng tới không chịu được.
Diệp Quân nhìn sang, chỉ thấy Thiên Hợp nắm tay phải lại rồi rạch một đường.
Roạt!
Thời không vỡ đôi thành một khe hở dài vạn trượng.
Diệp Quân còn chưa kịp phản ứng đã bị một lực hấp dẫn đáng sợ hút vào.
Vừa rơi tõm vào trong, một cái ấn lớn chừng bàn tay đã dung nhập vào giữa trán hắn.
Thiên Ấn.
Chí bảo nhà họ Thiên, còn được gọi là ấn tộc trưởng.
Giọng Thiên Hợp vang rền như sấm: “Từ giờ phút này, Diệp Quân chính là gia chủ nhà họ Thiên, phàm là con cháu trong tộc đều phải nghe theo. Ai trái lệnh, thiên địa tận diệt!"
Thân xác và linh hồn ông ta đồng thời bốc cháy chói chang.
Khí tức tăng vọt lên, khiến một vài cường giả Giới Ngoại cũng phải thối lui.