Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiều năm như vậy rồi, Nam Châu không thể ngẩng đầu lên khi ở Thanh Châu, ở bất kỳ đâu, thiên tài Nam Châu khi nhìn thấy thiên tài Thanh Châu đều sẽ thua kém một bậc.

Vì Nam Châu.

Vì nhà họ Diệp.

Vì Diệp Quân huynh.

Kiếm Tông ở Thanh Châu.

Lúc này các thiên tài Kiếm Tông Thanh Châu cũng đứng trước Kiếm Tháp.

Trên một ngọn cây nào đó, một cô gái tư thế hiên ngang đang nhìn chằm chằm Kiếm Tháp, cô gái này là Diệp Trúc Tân.

Diệp Trúc Tân nhìn Kiếm Tháp đó, nhíu mày, cô ấy cũng không ngờ lại có người có thể liên tục qua được năm vòng, hơn nữa còn chỉ mất vài giây.

Thật ra vượt qua năm vòng không đáng nói, đáng sợ là chỉ mất vài giây để vượt qua thử thách.

Đây là thiên tài ở châu nào thế?

Diệp Trúc Tân cảm thấy ngờ vực và tò mò, không nghĩ nhiều, cô ấy xoay người rời đi, tiếp theo cô ấy phải bế quan rồi.

Ở một bên khác, một người đàn ông cũng đang nhìn Kiếm Tháp, chính là An Mộc Cẩn của nhà họ An.

An Mộc Cẩn nhìn Kiếm Tháp đó, cười nói: “Đúng là thú vị… xem ra cuộc thi Vạn Châu này lại có thêm rất nhiều người chưa được biết đến”.

Ở một bên khác, một thiếu niên kiếm tu cũng đang nhìn chằm chằm vào Kiếm Tháp, người này chính là Kỳ Thương. Khi Diệp Quân bước vào Kiếm Tháp, y cũng hơi khiếp sợ, khi Diệp Quân nhìn thấy tình trạng thê thảm của người đàn ông trước mặt rồi mà vẫn bất chấp tiến vào Kiếm Tháp không do dự.

Điều càng khiến y ngạc nhiên hơn là đến giờ Diệp Quân vẫn chưa ra.

Nghĩ đến kỷ lục liên tục được làm mới, mí mắt y khẽ giật, lẽ nào là tên này sao?

Chắc không đâu nhỉ?

Kỳ Thương càng nghĩ càng kích động.

Tầng thứ năm.

Sau khi phá được cửa ải này, Diệp Quân nhận được ba trăm viên linh tinh cực phẩm.

Cực kỳ vui vẻ.

Diệp Quân cười đến mức không khép được miệng.

Cách trước mặt hắn không xa, giọng của Tiểu Ái số 9 lại vang lên: “Anh chàng đẹp trai, ngươi thật sự không muốn để lộ danh tính làm chấn động cả vũ trụ Quan Huyên này sao?”

Diệp Quân không nghĩ nữa, nhìn màn sáng đó cười nói: “Khiêm tốn mới là vương đạo”.

“Miệng mồm lẻo mép!”

Tiểu Ái số 9 tức giận nói: “Tuổi trẻ thì nên ngông cuồng, tuổi trẻ thì nên nhiệt huyết, khi còn trẻ thì nên tỏ ra ngầu một chút. Tục ngữ có câu, giàu sang không về làng như áo gấm đi đêm, vô địch thì không khoe khoang thì là đồ ngốc…”

Diệp Quân sầm mặt: “Tại sao ngươi cứ luôn muốn ra khoe ra thế nhỉ?”

Tiểu Ái số 9 nói: “Ngươi không thấy sảng khoái à?”

Diệp Quân nói: “Sảng khoái cũng là ta sảng khoái, liên quan gì đến ngươi?”

Tiểu Ái số 9 im lặng một lúc rồi nói: “Hình như ngươi nói cũng đúng”.

Diệp Quân cạn lời, chắc tên này vẫn chưa trưởng thành, còn phải có thời gian dậy thì mới phải.

Diệp Quân nhìn chiếc nhẫn Tiểu Ái số 9 cho hắn trong tay, bật cười, hắn ngẩng đầu lên nhìn tầng trên, sau đó nói: “Ta phải đi rồi”.

Tiểu Ái số 9 nói: “Ngươi không xông lên nữa sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK