Phật quang vạn trượng vừa mới tiếp xúc với kiếm quang của Diệp Quân đã vỡ tan ra, hòa thượng liên tục bị đánh lui, ông ta còn chưa kịp dừng lại, tiếp tục có một luồng kiếm quang nữa hung hăng đánh tới.
Thấy kiếm đánh tới, ánh mắt hòa thượng khựng lại, qua lần giao đấu này, ông ta mới phát hiện Diệp Quân còn mạnh hơn rất nhiều so với dự liệu của ông ta, thảo nào lão đạo sĩ kia vừa ra tay đã phải dùng tới át chủ bài và đủ loại sát chiêu.
Hòa thượng hoàn toàn không dám khinh thường và dò xét nữa, ông ta chắp hai tay, mặc niệm: “Vãng sinh bỉ ngạn!”
Bùm!
Thời không Ám Vô đột nhiên trở nên hư ảo, ngay sau đó, Diệp Quân lập tức xuất hiện trên mặt nước rộng lớn mờ ảo, tĩnh mịch.
“Vãng Sinh Bỉ Ngạn giới!”
Thấy cảnh này, Phạn Chiêu Đế ngoài kia cũng kinh ngạc, cô ta nhìn hòa thượng kia, cười nói: “Hòa thượng này cũng khá hữu dụng đấy!”
Vãng Sinh Bỉ Ngạn Giới!
Đây là phép thần thông của Phật gia! Một khi thi triển có thể lập tức đưa người ta tới Bỉ Ngạn Giới để siêu độ.
Rất lâu trước đây, có một thế lực cổ xưa tên là Đại Thiện Tự, trong Đại Thiện Tự có một hòa thượng mặc áo đạo sĩ thích nhậu nhẹt, hòa thượng này đã từng thi triển Vãng Sinh Bỉ Ngạn Giới, mà sau lần thi triển đó, ông ta đã siêu độ toàn bộ không gian song song trong phạm vi hàng tỉ dặm xung quanh.
Khi Diệp Quân xuất hiện ở Bỉ Ngạn Giới, hắn đột nhiên nhíu mày, vì hắn phát hiện kiếm ý và khí tức của minh đang dần dần biến mất.
Chuyện gì vậy?
Diệp Quân sợ hãi, hắn vội vàng kích hoạt kiếm ý của mình, nhưng dù hắn có kích hoạt thế nào, kiếm ý kia cũng dần dần bị tiêu biến.
Vẻ mặt Diệp Quân u ám, hắn cầm kiếm Thanh Huyên chém xuống trước mặt mình.
Kiếm quang vừa chém xuống, mặt nước trước mắt đột nhiên tách ra, hắn vui mừng khôn tả, định chém thêm một nhát nữa, nhưng ngay sau đó, chỗ rách đó lại khôi phục lại như bình thường.
Diệp Quân ngẩn người, ngay sau đó lại chém mấy nhát, sau mỗi nhát, mặt đất lại bị tách ra nhưng bỗng chốc lại khôi phục lại như ban đầu.
Diệp Quân ngừng lại, lúc này, khí tức và kiếm ý của hắn đã yếu đi gấp đôi so với trước đó.
Siêu độ!
Cảm nhận được kiếm ý của mình ngày càng yếu, im lặng mấy giây, Diệp Quân bỗng tiến lên một bước, ngay sau đó sức mạnh của ba loại huyết mạch cuồn cuộn ra khỏi cơ thể hắn.
Hắn cũng không giấu nó đi.
Chỉ trong thoáng chốc cả mặt biển đều biến thành màu đỏ máu.
Ầm!
Cả mặt biển bắt đầu sục sôi.
Thấy thế hòa thượng trong thời không Ám Vô bên ngoài nở nụ cười, Vãng Sinh Bỉ Ngạn này được tạo ra bởi đại tài của Phật gia, chuyên chế ngự mọi tà ác trên thế giới, mà huyết mạch phong ma này của Diệp Quân không phải là huyết mạch bình thường, huyết mạch của hắn là đại ác.
Không thi triển huyết mạch thì vẫn ổn, thi triển huyết mạch chẳng phải sẽ chết nhanh hơn sao?
Hơn nữa với sức mạnh đáng sợ của thần thông này, không chỉ có thể loại bỏ huyết mạch phong ma của Diệp Quân mà còn có thể tiêu diệt tận gốc huyết mạch này.
Ngay khi huyết mạch phong ma của Diệp Quân xuất hiện, cả mặt biển sôi sục, cùng lúc đó, một Phật Âm Đại Đạo cổ xưa đột nhiên vang vọng.
Trong phút chốc, cả người Diệp Quân bốc cháy, không những thế, Phật Âm còn tiến vào trong biển ý thức của hắn.
Thanh lọc.
Siêu độ!
Đồng tử Diệp Quân bỗng co rút lại, vì hắn phát hiện lúc Phật Âm tiến vào ý thức của hắn, hắn cảm thấy thân xác và thần hồn của mình như được rót dung nham vào, đau đớn đến mức không muốn sống.
Diệp Quân siết chặt kiếm Thanh Huyên, điên cuồng kích thích huyết mạch phong ma, huyết mạch phàm nhân và huyết mạch viêm hoàng trong người, cùng lúc đó kiếm ý của hắn cũng dâng lên như thủy triều, muốn cố sức chống lại sức mạnh Phật pháp bí ẩn đó.
Thế nhưng cho dù kiếm ý hay là sức mạnh của ba loại huyết mạch của hắn cũng không thể chống lại sức mạnh Phật pháp bí ẩn.