Diệp Quân nhìn về phía người thần bí rời đi rồi nghĩ thầm: “Tháp gia, có đoán được thân phận của người đó không?”
Tiểu Tháp: “Không quan trọng, tiểu tử, đừng trách ta không nhắc ngươi. Con đường sắp tới, chúng ta phải tự dựa vào mình, cho nên muốn tốt thì mau nghĩ cách nên đi thế nào đi!”
Diệp Quân gật gù: “Ta hiểu rồi”.
Tiểu Tháp nhắc nhở tiếp: “Phải hiểu thật đấy! Theo kinh nghiệm nhiều năm của ta, thường sau khi đột phá thì không oách nổi quá ba ngày, vì thế ngươi cần nghĩ cho kỹ”.
Diệp Quân: “Đến lúc đi gặp Chân tỷ rồi”.
Ngay sau đó, trong đầu hắn chợt hiện lên hình ảnh của một cô gái xinh đẹp tuyệt thế.
Tiểu Tháp: “Có phải ngươi đoán ra thân phận của người thần bí rồi không?”
Diệp Quân không trả lời, sau đó dựng kiếm lên rồi loáng cái đã biến mất.
Hắn không đến Kiếp giới ngay mà tới nhà họ Tả ở Thần Châu trước, nhưng ở đây không có gì cả.
Tả Lâu biết chắc chắn Diệp Quân sẽ trả thù nên đã sớm truyền âm bảo các người nòng cốt của nhà họ Tả rời đi, sau đó đến nương nhờ Sáng Thế Đạo Điện.
Diệp Quân đang định bỏ đi thì chợt có tiếng bước chân vang lên sau lưng.
Diệp Quân ngoái lại nhìn, có một cô gái yểu điệu đang đứng gần đó, người này chính là Tả Nhạn.
Trông thấy Tả Nhạn, Diệp Quân hơi sững người rồi cười nói: “Tả Nhạn cô nương”.
Tả Nhạn: “Chúng ta vẫn là bạn chứ?”
Diệp Quân gật đầu.
Thấy thế, Tả Nhạn mỉm cười: “Chúc mừng huynh, thực lực đã tăng lên quá nhiều”.
Diệp Quân: “Cảm ơn”.
Tả Nhạn: “Có hứng đi dạo vũ trụ với ta không?”
Diệp Quân cảm thấy hơi ngạc nhiên với lời mời đột ngột của Tả Nhạn.
Tả Nhạn nghiêm túc hỏi: “Đi không?”
Diệp Quân: “Ta còn có việc phải làm”.
Tả Nhạn trầm mặc một lát rồi nói tiếp: “Vũ trụ lớn thế này nên có nhiều chỗ để chơi lắm, huynh không đi thật à?”
Diệp Quân thấy có gì đó là lạ nên nói: “Cô muốn nói gì?”
Tả Nhạn im lặng.
Thấy cô ấy không muốn nói, Diệp Quân: “Tả Nhạn cô nương, với ta thì nhà họ Tả là kẻ thù, nhưng cô thì là bạn, hẹn gặp lại!”
Dứt lời, hắn quay người bỏ đi.
“Khoan đã!”
Tả Nhạn chợt lên tiếng.
Diệp Quân ngoái lại nhìn cô ấy với vẻ nghi hoặc.
Tả Nhạn: “Ngoài khả năng phân biệt người tốt kẻ xấu bẩm sinh ra, ta còn có thể biết được số mệnh và khí vận của người khác. Huynh biết không? Bây giờ, số kiếp đặc biệt của huynh đã biến mất, số mệnh lúc ta mới gặp huynh là vô địch, không thể chết, nhưng giờ chỉ mạnh hơn yêu nghiệt bình thường một chút thôi. Huynh có biết điều này có nghĩa là gì không?”
Diệp Quân trầm mặc.
Cô cô không hề nói đùa với hắn.
Tả Nhạn: “Hơn nữa, số mệnh của huynh còn liên tục yếu đi. Không chỉ thế, khí vận trên người huynh cũng đang tiêu tán dần, giờ gần như còn không có”.