Cơ Chiến nổi lên sát tâm, một luồng quyền uy đế vương vô hình lan rộng khắp đất trời, tay phải gã nắm chặt, kim quang xuất hiện trong nắm đấm của gã.
Quyền chưa ra, thế đã ngưng!
Không có bất kỳ lời nói vô nghĩa nào, gã đột nhiên vung quyền.
Ầm!
Quyền này tung ra, một quyền vàng dài tận vạn trượng như sấm sét lao về phía Diệp Quân, trong quyền, có hàng tỷ phù văn, mỗi phù văn lại tản ra ý chí quyền đạo hùng mạnh.
Quyền Đế vương!
Đây là một trong ba thần thông của nhà họ Cơ, đồng thời cũng là quyền kỹ mà bất kỳ đế vương nào cũng phải học, quyền này đánh ra, uy quyền đến vương vô cùng vô tận.
Mà quyền này vừa tung ra, đã cách xa mấy vạn trượng, thân thể Diệp Quân đã không chịu được nữa, các vết nứt trên cơ thể bắt đầu lan ra từng chút từng chút.
Quyền này của gã, là muốn giết chết Diệp Quân!
Đối mặt với quyền của Cơ Chiến, Diệp Quân càng hưng phấn hơn, từ khi đột phá đến nay, hắn hiếm khi chiến đấu với cường giả chân chính.
Mà Cơ Chiến trước mắt này không thể nghi ngờ chính là trần của vũ trụ!
Hắn muốn nhìn thử xem mình còn cách trần của vũ trụ bao xa nữa!
Niệm khởi!
Vù vù!
Thanh kiếm vang lên.
Diệp Quân chém ra.
Hắn không có sức mạnh tín ngưỡng, chỉ có kiếm ý vô địch, kiếm này phá không mà đi, trong đó ẩn chứa vô vàn sức mạnh thời không và ‘Hư thời không’ cũng như ‘Hư Chân giáp với thời không’
Ầm!
Chỉ nghe thấy tiếng động kinh thiên động địa vang lên, toàn bộ vũ trụ tinh hà chợt biến thành mảnh đen kịt, trong trời đất, ẩn chứa vô số ý chí quyền đạo không ngừng nghiền ép Diệp Quân, đối mặt với quyền phù văn đáng sợ này, kiếm ý vô địch của Diệp Quân không cách nào ngăn cản, bắt đầu vỡ vụn.
Lúc này hắn giống như trong cơn bão, cực kỳ nhỏ bé!
Diệp Quân dang hai tay, từng luồng kiếm ý vô địch phóng lên trời, chém giết tất cả, muốn phá vỡ phong tỏa của ý chí quyền đạo.
Nhưng mà, những phù văn ẩn chứa ý chí quyền đạo kia giống như bức tường sắt, gắt gao trấn áp tất cả kiếm ý của hắn trong khu vực nhỏ bé kia, dù hắn có dùng kiếm ý chạy nhanh đến đâu, cũng không thể phá vỡ, bị chúng vây trong dó.
Cơ Chiến đột nhiên nâng tay phải lên, rồi đè xuống.
Ầm!
Tất cả quyền phù văn bất chợt ngưng tụ lại một chỗ, quét xuống, chỉ trong nháy mắt, kiếm ý vô địch của Diệp Quân vỡ tan tành!
Căn bản không có cách nào ngăn cản!
Những quyền phù văn kia quét xuống định giết chết Diệp Quân ngay tại chỗ, nhưng đúng lúc này, một tia huyết mang từ trong cơ thể Diệp Quân phóng lên trời, sau đó, luồng kiếm quang huyết sắc hung hãn xuất hiện, đánh tan quyền phù văn, chém về phía Cơ Chiến cách đó không xa!
Hai mắt Cơ Chiến híp lại, trong lòng khiếp sợ, gã giơ tay đánh thêm quyền nữa.
Ầm!
Diệp Quân bị quyền này ép đến mấy trăm trượng, kiếm ý và huyết khí tản ra khắp cơ thể, rồi ngưng tụ lại.
Lần này Cơ Chiến không ra tay, mà chỉ nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này gã đột nhiên cảm thấy hối hận.
Hối hận vì đã nghe lời chủ nhân bút Đại Đạo, mượn tay nhà họ Thiên giết Diệp Quân.
Gã nên giữ vững chính kiến của mình!
Gã nên nắm chắc chủ nhân bút Đại Đạo, còn con trai gã nắm chắc chàng trai trước mặt này, như vậy, đế quốc ông ta có thể giao du với cả hai, thay vì phải chọn chủ nhân bút Đại Đạo.
Sở dĩ gã hối hận, là bởi lúc này gã mới nhận ra, chàng trai trước mặt không đơn giản như gã nghĩ!
Nhưng bây giờ hối hận đã muộn.