Nhìn thấy Phạn Đạo Nguyên cưỡng ép hấp thu sức mạnh của các cường giả khu vực Thần Hư, Phạn Chiêu Đế bỗng tiến lên một bước, cô ta đưa tay phải về phía trước rồi lắc nhẹ.
Thủ Chấp Vạn Cổ!
Ầm!
Chỉ trong thoáng chốc, hàng vạn Đại Đạo tụ tập, ngay sau đó từng sức mạnh đáng sợ dâng trào về phía Phạn Đạo Nguyên.
Phạn Đạo Nguyên híp mắt lại, giơ tay trái ra, sau đó đè xuống.
Ầm!
Uy lực này khiến sức mạnh của hàng vạn Đại Đạo bị màn chắn vô hình chặn lại.
Lúc này Phạn Chiêu Đế bỗng biến mất khỏi đó.
Ánh mắt Phạn Đạo Nguyên hiện lên vẻ hung ác, ông ta tung ra một quyền khiến cả vũ trụ tinh hà bắt đầu sục sôi.
Rầm!
Trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Phạn Đạo Nguyên bị chấn động lùi về sau.
Lại bị áp chế lần nữa.
Thấy thế sắc mặt Văn Tư ở cách đó không xa tối sầm, dĩ nhiên họ hy vọng Phạn Đạo Nguyên sẽ thắng, dù sao đối thủ của họ cũng là Diệp Quân.
Như nghĩ tới điều gì, ông ta đột nhiên quay đầu lại nhìn Đa Nguyên Đạo Đế ở bên cạnh, lúc này, Đa Nguyên Đạo Đế vẫn rất bình tĩnh, trên môi nở nụ cười.
Văn Tư do dự một chốc rồi nói: “Đa Nguyên Đạo Đế, chúng ta có cần ra tay không?”
Đa Nguyên Đạo Đế cười nói: “Đừng vội, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát”.
Văn Tư: “…”
Khi Phạn Chiêu Đế ngăn Phạn Đạo Nguyên lại, Diệp Quân đã bắt đầu dần thay thế các luật pháp trong thần ấn Vô Thượng thành Quan Huyên Pháp, thật ra cách thay thế rất đơn giản, đó là dung hợp tất cả luật pháp của Quan Huyên Pháp vào thần ấn Vô Thượng là được.
Lúc này, Diệp Quân cũng mới hiểu được rằng thứ thực sự có sức mạnh không phải là pháp luật Vô Thượng mà là thần ấn Vô Thượng, vì thần ấn Vô Thượng này có thể chuyển hóa pháp luật thành sức mạnh để người khác có được.
Cảm nhận được pháp luật Vô Thượng của mình bắt đầu bị thay thế, sắc mặt Phạn Đạo Nguyên trên bầu trời bỗng trở nên hung dữ, pháp luật Vô Thượng này là nguồn sức mạnh của ông ta, nếu pháp luật Vô Thượng bị thay thế, thực lực của ông ta sẽ giảm đi rất nhiều.
Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế vẫn rất bình tĩnh ở phía đối diện, ông ta bỗng xòe tay ra, một luồng sáng vàng kim bắn ra từ trong lòng bàn tay, ngay sau đó vô số cột sáng vàng đáng sợ tụ lại.
Lại hấp thu sức mạnh của rất nhiều cường giả ở khu vực Thần Hư.
Phạn Đạo Nguyên nhìn Phạn Chiêu Đế, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác, tung ra một quyền.
Đòn tấn công này tập hợp sức mạnh của tất cả cường giả trong khu vực Thần Hư, chỉ cần một luồng uy lực là có thể khiến rất nhiều cường giả ở khu vực Thần Hư nghẹt thở.
Uy lực của một quyền trấn áp Phạn Chiêu Đế.
Ngay khi Phạn Chiêu Đế chuẩn bị ra tay thì Dị chủ cách đó không xa bỗng biến mất khỏi đó, mục tiêu của ông ta thế mà lại là Diệp Quân cách đó không xa.
Diệp Quân đang thay thế pháp luật Vô Thượng bỗng cảm nhận được luồng khí tức đáng sợ từ phía sau, sắc mặt hắn thay đổi, đành phải dừng lại, quay người lại, tay cầm kiếm Trật Tự chém mạnh xuống.
Một tia kiếm quang nổ tung.
Vèo!
Sau khi tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân bị đánh văng ra xa cả ngàn trượng.
Sau khi dừng lại, Dị chủ nhíu mày, ông ta không ngờ thiếu niên trông có vẻ yếu ớt trước mặt này lại có thể đỡ được đòn tấn công này.
Không nghĩ nhiều ông ta đang định ra tay lần nữa, ngay lúc này Diệp Quân cách đó không xa bỗng biến mất khỏi đó.
Vụt!
Chỉ thấy tia kiếm quang bỗng lao đến trước mặt Dị chủ.
Dị chủ híp mắt lại, giơ tay lên tung ra một quyền.
Bụp!
Diệp Quân lại bị đánh lùi về sau lần nữa.