Trú Hàn liếc mắt nhìn Thời Dư: "Sư bá, chẳng lẽ người thấy tiếc sao?"
Thời Dư liếc mắt nhìn Trú Hàn, Trú Hàn cười hì hì rồi xoay người bỏ chạy.
Thật ra có rất ít người biết Thời Dư trước mắt này cũng là một kiếm tu, hơn nữa còn là kiếm tu mạnh nhất Bỉ Ngạn Giới hiện nay.
Mục tiêu của ông ta là chân thánh Hạo Nhiên, nhưng cũng tiếc là chân thánh Hạo Nhiên chưa bao giờ chọn ông ta.
"Đợi đã!"
Ngay lúc Trú Hàn định chạy ra ngoài, Thời Dư đột nhiên lên tiếng.
Trú Hàn vừa dừng lại, một quyển sách cổ đã bay đến trước mặt cô ta, Trú Hàn xoay người nhìn Thời Dư, ngạc nhiên hỏi: "Sư bá, như vậy không hợp quy củ đâu?"
Thời Dư bình tĩnh nói: "Ta sẽ tính lên đầu thằng nhóc ban nãy, nếu bọn họ truy cứu thì chỉ có thể truy ra hắn".
Trú Hàn: "..."
...
Khi Diệp Quân tỉnh lại thì thấy mình đang ở trong một gian nhà tranh, bốn phía đen kịt, lạnh thấu xương.
Diệp Quân khẽ nhíu mày, đang định đứng dậy xem sao, nhưng một chốc sau, hắn đã ngẩn người.
Bây giờ hắn không thể khống chế được cơ thể của mình!
Không đúng!
Diệp Quân vội vàng kiểm tra lại một lượt, bây giờ hắn đang ở trong cơ thể của một thiếu niên xa lạ, ý thức của hắn cắm sâu trong tiềm thức của thiếu niên, hắn có thể cảm nhận được thiếu niên này, nhưng thiếu niên lại không cảm nhận được hắn, không chỉ thế, hắn còn có thể cảm giác được tất cả cảm giác của thiếu niên này.
Xảy ra chuyện gì?
Diệp Quân vô cùng nghi hoặc.
Chẳng mấy chốc, hắn đã bình tĩnh lại.
Hắn đã hiểu chuyện gì đang xảy ra!
Vị thiếu niên trước mắt này chắc hẳn chính là tiền bối Hạo Nhiên!
Tiền bối Hạo Nhiên muốn để hắn trải qua bể khổ của mình một lần sao?
Hắn cẩn thận kiểm tra một lượt thì mới phát hiện, lúc này đây ý thức của thiếu niên đã bị phong ấn, có thể nói, bây giờ hắn chính là thiếu niên này!
Tháp gia vẫn ở đây!
Thế nhưng hắn không còn tu vi nào cả.
Diệp Quân đột nhiên ngồi dậy, nhưng một khắc sau, trên người hắn đã truyền đến một cơn đau nhức tê tâm liệt phế, hắn vội vàng cúi đầu nhìn nhìn xuống mới phát hiện bản thân hắn đâu đâu cũng là vết thương!
Mẹ kiếp, hắn vừa bị đánh một trận nhừ tử!!
Nhớ đến lời khi trước Trú Hàn nói tiền bối Hạo Nhiên khi xưa đã trải qua cuộc sống bi thảm đến chừng nào, hắn lập tức vã mồ hôi lạnh.
Mẹ kiếp!
Đan điền bị phế luôn rồi.
Hai mắt thì mù.
Diệp Quân vội xốc lại tinh thần cho bản thân, không được, mình tuyệt đối không thể bỏ cuộc.
Hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau đó bắt đầu tiêu hóa kí ức của thiếu niên.
Trong ký ức của thiếu niên, hắn biết được thiếu niên là Hạo Nhiên, lúc mười một tuổi mẫu thân đột nhiên bị nổ chết, tộc trưởng Hạo tộc là Hạo Nguyên, cũng chính là phụ thân của hắn một lần nữa tái giá, thế là bắt đầu từ đó, vận mệnh bi kịch của hắn bắt đầu.
Bởi vì Hạo Nhiên cho rằng cái chết của mẫu thân chính là do mẹ kế gây ra, nên hắn không ngừng phản đối phụ thân, cũng không ngừng tra hỏi mẹ kế của mình, cũng vì hắn suốt ngày ăn nói lung tung nên khiến phụ thân ngày càng bất mãn, còn mẹ kế thì xem hắn là cái gai trong mắt, cây đinh trong lòng.
Khi hiểu rõ được đầu đuôi câu chuyện, sắc mặt Diệp Quân trầm xuống.
Tiền bối Hạo Nhiên quá đáng thật sự!