Tiểu tử này có thể giúp chúng thăng cấp!
Hơn nữa Tiểu Bạch là Linh Tổ, là tổ của Thiện Linh, vì thế các linh vật đều rất thân thiết với nó.
Thật sự rất ít xảy ra chuyện chủ động tấn công thế này.
Mà lúc này, khuôn mặt máu kia liên tục nằm dưới đất cầu xin.
Nhị Nha cất lời: “Tiểu Quân Tử, thứ này là do thời đại nền văn minh Sâm Lâm để lại, ngươi có thể hỏi chuyện nó”.
Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn về phía khuôn mặt máu kia: “Ngươi tên gì?”
Khuôn mặt máu nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Đạo đài Vạn Cổ!”
Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Đạo đài Vạn Cổ?”
Khuôn mặt kia nhìn Diệp Quân với vẻ không vui: “Ngươi chưa nghe nói đến bao giờ à?”
Diệp Quân lắc đầu: “Chưa từng”.
Khuôn mặt máu lập tức tỏ vẻ khinh thường.
Thấy cảnh này, Diệp Quân nhất thời thấy cạn lời, sao thứ này còn chưa nhìn rõ tình thế vậy?
Lúc này, Tiểu Bạch lại đập nó một phát nữa.
Bốp!
Khuôn mặt máu lại kêu rên lần nữa.
Tiểu Bạch vung móng vuốt với khuôn mặt máu, trong lúc quơ múa còn thi thoảng chỉ vào Diệp Quân, hàm ý rất rõ ràng.
Khuôn mặt máu kêu rên một lúc lâu, sau đó run rẩy nói với Diệp Quân: “Xin… lỗi… Ta không biết các ngươi là đồng bọn…”
Diệp Quân cạn lời, đôi mắt này của ngươi có tác dụng gì vậy?
Diệp Quân cũng không so đo nhiều với nó, lại hỏi: “Ngươi là thần vật ở thời kỳ của nền văn minh Sâm Lâm à?”
Khuôn mặt máu gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Vì sao nền văn minh Sâm Lâm không đưa ngươi đi?”
Khuôn mặt máu muốn nói lại thôi.
Tiểu Bạch nâng búa, khuôn mặt máu vội nói: “Vì lúc đó ta không có tư cách đi theo”.
Diệp Quân sửng sốt: “Không có tư cách?”
Khuôn mặt máu gật đầu.
Diệp Quân quan sát nó, cấp bậc của nó khá cao, chẳng lẽ vẫn chỉ là tầm thường trong nền văn minh Sâm Lâm?
Khuôn mặt máu lại nói: “Lúc trước cấp bậc thấp nên không được đưa đi, nhưng gần đây ta nhận được tin là họ sắp trở lại rồi”.
Nói đến đây, nó chợt tỏ vẻ hưng phấn.
Diệp Quân híp mắt: “Ngươi nói là nền văn minh Sâm Lâm muốn trở lại ư?”
Khuôn mặt máu nói với giọng điệu hưng phấn: “Đúng thế”.
Diệp Quân hỏi: “Vì sao bọn họ muốn trở lại?”