Diệp Quân cứ lùi mãi, đến khi lùi ra sau gần trăm trượng thì hắn chợt dừng lại. Bấy giờ, trên người hắn có gần trăm vết chém, y phục cũng đẫm máu!
Hư ảnh kia không tiếp tục ra tay, sau khi nhìn Diệp Quân một hồi lâu thì hắn ta cầm kiếm quay người rời đi!
Rõ ràng, hắn ta cảm thấy tiếp tục đánh không còn ý nghĩa gì nữa!
Nhưng lúc này Diệp Quân bỗng nói: "Đợi đã!"
Hư ảnh dừng bước, Diệp Quân bỗng chậm rãi bước về phía hư ảnh, hắn búng ngón tay...
Vù vù vù!
Bỗng chốc, không gian xung quanh hư ảnh xuất hiện bốn thanh phi kiếm chém về phía hắn ta!
Phản ứng của hư ảnh cực nhanh, cầm kiếm phất mạnh lên, bốn thanh phi kiếm bị cản lại, lúc đó lại có thêm bốn thanh phi kiếm nữa bay tới.
Diệp Quân chậm rãi đi về phía hư ảnh, mỗi một bước, xung quanh hư ảnh lại có thêm bốn thanh phi kiếm, cứ như vậy, phi kiếm ngày càng nhiều.
Lần này, hư ảnh cầm kiếm vung lên, không ngừng lùi sau!
Ông lão canh tháp nhìn cảnh này, vẻ mặt kinh hãi: "Vừa đánh vừa học?"
Trong tháp, giọng nói bí ẩn bỗng khẽ nói: "Tiểu Tháp, hay để ta dạy hắn đi! Ta thấy để hắn trong tay ngươi hơi bị phí của giời!"
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: "Chẳng phải ngươi nói trên đời này không ai đủ tư cách làm đồ đệ của ngươi à? Năm xưa ngươi còn chê cả tiểu chủ đấy!"
Giọng nói bí ẩn im lặng một lát rồi nói: "Hỏi ngươi một câu nhé, nếu đặt ba thế hệ người nhà họ vào cùng một thời, đều không có chỗ dựa, chỉ dựa vào thực lực thì ngươi thấy ai sẽ trở thành người mạnh nhất?"
Tiểu Tháp im lặng.
Ai mạnh nhất?
Tiểu Tháp im lặng một lúc lâu mới nói: “Ngươi cho rằng ta ngu ngốc đến mức trả lời câu hỏi của ngươi sao?”
Giọng nói bí ẩn: “…”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Sau này ngươi đừng hỏi ta những câu hỏi chí mạng như vậy nữa! Ta không đắc tội nổi, cảm ơn!”
Giọng nói bí ẩn im lặng.
Bây giờ Tiểu Tháp đã trở nên thận trọng hơn!
Trên đài tỉ võ, hư ảnh lùi lại mấy trăm trượng, xung quanh hắn ta có hàng trăm thanh phi kiếm.
Những thanh phi kiếm này bay ra từ không gian xung quanh, nối tiếp nhau, chằng chịt vô cùng khó lường.
Hư ảnh liên tục lùi lại, cuối cùng sau khi lui lại khoảng trăm trượng, hư ảnh đột nhiên dừng bước, lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên chạm vào lông mày của hư ảnh!
Sắc mặt Diệp Quân tái nhợt, sức lực cả người cực kỳ suy yếu!
Lần ngự kiếm này đã tiêu hao toàn bộ huyền khí và sức lực của hắn, hơn nữa thuật ngự kiếm cũng tiêu hao một lượng lớn thần lực!
Nếu không có Khôi Phục Đan thì hắn căn bản không thể sống sót tới bây giờ!
Kiệt sức!
Diệp Quân nằm trên mặt đất, hắn tự uống một viên Trị Thương Đan và Khôi Phục Đan, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại!