Ông lão canh tháp ngẩn ra.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta đang tu luyện, người ta cũng đang tu luyện, hơn nữa bây giờ hắn ở tổng viện thư viện Quan Huyên, lại có cả sự ủng hộ của Tiên Bảo Các, tài nguyên của gã chắc chắn không phải là thứ mà ta có thể so bì. Dưới tình cảnh như vậy, ta sao có thể nói chắc chắn một trăm phần trăm sẽ giết được gã chứ? Chín mươi phần trăm thôi! Ta chắc chín mươi phần trăm là sẽ giết được gã, nói một trăm phần trăm, ta sợ rằng ta quá kiêu ngạo!”
Ông lão canh tháp sững sờ.
Mẹ kiếp!
Sự giả vờ giả vịt này của ngươi dọa được ông đây luôn rồi!
Diệp Quân nói: “Tiền bối, ta phải đi rồi!”
Ông lão canh tháp ngơ ngác, sau đó nói: “Đi đâu?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Đi tổng viện thư viện Quan Huyên!”
Ông lão canh tháp trầm giọng nói: “Diệp công tử, không phải còn hai tháng nữa sao?”
Diệp Quân lắc đầu: “Hai tháng quá lâu, ta chỉ tranh thủ được ít thời gian! Bây giờ ta sẽ tới tổng viện thư viện Quan Huyên”.
Hắn ôm quyền nói tiếp: “Tiền bối, ông bảo trọng! Nhớ kỹ, nếu như thư viện tới gây rắc rối cho ông thì cứ đẩy hết tất cả lên trên đầu ta, lần này ta đi tới vũ trụ Quan Huyên, nếu như không chết thì sau này sẽ báo đáp ơn tương trợ của ông. Cáo từ!”
Ông lão canh tháp do dự một lát, sau đó nói: “Muốn đi vũ trụ Quan Huyên thì phải đi qua khu vực trận pháp dịch chuyển của Tiên Bảo các, mà Tiên Bảo Các đã cho ngươi vào danh sách đen, bọn họ không thể nào cho ngươi trận pháp dịch chuyển. Mà nếu không có trận pháp dịch chuyển, cho dù ngươi ngồi tàu vũ trụ thì cũng không thể tới được vũ trụ Quan Huyên!”
Diệp Quân gật đầu: “Chỉ có thể đi ngồi trận pháp dịch chuyển! Giờ ta sẽ tới Tiên Bảo Các, tiền bối, cáo từ!”
Nói xong, hắn ngự kiếm rời đi, biến mất nơi chân trời.
Ông lão canh tháp đứng nguyên tại chỗ nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Chắc chắn lại muốn đi uống rượu giở trò lưu manh rồi!”
Nói xong, ông ta lắc đầu cười.
Nói thật thì ông ta vẫn thấy rất vui!
Bởi vì Diệp Quân thật sự quá ưu tú!
Mặc dù bây giờ so với người mang thiên mệnh thì bất lợi của Diệp Quân quá lớn, nhưng ông ta cảm thấy Diệp Quân chắc chắn cũng sẽ có cơ hội!
Hơn nữa trực giác nói với ông ta rằng lai lịch của Diệp Quân chắc chắn cũng không hề thấp!
Loại người này, tổ tiên chắc chắn có nhân vật đẳng cấp tồn tại!
Chỉ là không biết đẳng cấp tới độ nào!
Dẫu sao dù thế nào, bản thân gieo được mối thiện duyên này, về sau nếu như có thể kết được quả thiện thì đương nhiên là tốt, nếu như không thể thì cũng chẳng sao!
Canh tháp thì canh tháp, rảnh rỗi thì lấy chút hối lộ, ăn tí tiền boa, cuộc sống cũng khá ổn!
Nhà giàu dựa vào máu liều, đại gia thì phải dựa vào số mệnh!
...
Diệp Quân tới thẳng Tiên Bảo Các lớn nhất Trung Thổ Thần Châu, hắn không đi tìm Mạc Nhã, chuyện như thế này đương nhiên không thể làm liên lụy tới Mạc Nhã!
Vừa tới Tiên Bảo Các, Diệp Quân nhíu mày!
Bởi vì hắn phát hiện ra cả Tiên Bảo Các đều trống không, vậy mà lại chẳng có ai!
Có chuyện gì vậy chứ?
Diệp Quân hoài nghi trong lòng.
Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện cách Diệp Quân không xa, người đàn ông trung niên khẽ cười: “Là Diệp Quân sao?”
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên: “Ông là?”