Vũ tộc một tay mình lập ra, bây giờ đám con cháu thế hệ sau lại không nhận mình… quả thật là sự sỉ nhục.
Dĩ nhiên ông ta không cảm thấy nhục nhã quá lâu, không lâu sau linh hồn ông ta bắt đầu tan biến trong sự bao vây tấn công của các cường giả Vũ tộc.
Lúc đánh với lão tổ nhà họ Thiên, ông ta đã bị tiêu hao gần hết sức mạnh, hơn nữa lại là linh hồn thể, bây giờ lại bị chính người trong tộc mình hội đồng nên không thể chống đỡ được lâu.
Thế là lão tổ Vũ tộc biến mất hoàn toàn dưới ánh mắt của mọi người.
Tộc trưởng Vũ tộc dẫn người trong tộc xoay người đi đến trước mặt Diệp Quân, ông ta và mọi người quỳ xuống: “Diệp công tử, Vũ tộc ta đồng ý đầu hàng”.
Diệp Quân nhìn tộc trưởng Vũ tộc trước mặt, một lúc sau nói: “Được”.
Tộc trưởng Vũ tộc cung kính cúi người chào.
Diệp Quân nhìn các cường giả Đế Quốc còn sót lại, lúc này các cường giả Đế Quốc đó đã như rắn mất đầu, đối mặt với Diệp Quân vừa trở về, họ không có ý định phản kháng, lập tức tỏ ý muốn đầu hàng.
Đế Quốc đầu hàng thì Đế Vực cũng sẽ nằm trong sự kiểm soát của hắn.
Cả Đế Vực rộng lớn vô cùng.
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, hắn vẫn chưa quên sức mạnh tín ngưỡng mà bây giờ hắn có là sức mạnh tín ngưỡng nhà họ Thiên đơn thuần, hắn còn chưa giải trừ phong ấn sức mạnh tín ngưỡng bên vũ trụ Quan Huyên…
Nếu giải trừ phong ấn thì bây giờ thực lực của hắn chắc chắn đã vượt qua cường giả thần cảnh bình thường.
Hơn nữa còn có bên Toại Cổ Kim, hắn vẫn chưa biết bây giờ thư viện bên đó phát triển thế nào rồi, nhưng hắn tin tưởng Toại Cổ Kim…
Nói cách khác, tất cả sức mạnh tín ngưỡng cộng lại, thực lực hiện tại của hắn chắc chắn mạnh hơn các Thần như Hạo Thần trước đó, chỉ là không biết mạnh bao nhiêu.
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, xoay người lại nhìn các cường giả nhà họ Thiên, hắn xòe lòng bàn tay ra rồi rải từng tia sáng ở trước mặt những cường giả nhà họ Thiên.
Thiên Liên dẫn đầu và đại trưởng lão Thiên Diêm sửng sốt.
Diệp Quân nhìn hai người, cười nói: “Hai cái này đều là đế khí, thần vật siêu cấp vượt xa nền văn minh này… Còn những người trong tộc ở phía sau các ngươi, những gì họ lấy được đều là tiên khí…”
Lúc này cả nhà họ Thiên đều nhốn nháo.
Tiên tổ nhà họ Thiên cũng nở nụ cười thật tươi, ông ta biết nhà họ Thiên đã đánh cược đúng.
Lúc này nhà họ Thiên sẽ phất lên.
…
Phân thân của Cổ Bàn quay về nơi bản thân bị phong ấn, vẻ mặt gã tràn đầy tự tin, với sức mạnh hiện tại của gã, việc giải trừ phong ấn chỉ là chuyện hết sức dễ dàng, chỉ cần phân thân và bản thể của gã dung hợp với nhau, sức mạnh của gã sẽ tăng lên…
Nghĩ một hồi, Cổ Bàn bật cười.
Thời đại vô địch sắp đến rồi.
Cổ Bàn đi đến trước mặt bản thể của mình, hai người đối mặt nhau, bản thể nói: “Chúng ta dung hợp…”
Cổ Bàn cười nói: “Cứ đợi trước đã, để ta phá phong ấn này”.
Nói rồi gã vung tay lên, một luồng sức mạnh đáng sợ lao ra từ trong người gã.
“Đừng!”
Bản thể cực kỳ hoảng sợ, nhưng đã muộn rồi.
Bịch!
Cổ Bàn còn chưa phản ứng lại thì sức mạnh bí ẩn đã khiến gã phải quỳ xuống đất.