Tại sao Triệu Lão này đột nhiên muốn tạo phản vậy?
Dường như biết được nghi hoặc của Diệp Quân, Triệu Lão lại nói: “Diệp công tử, trước đây chúng ta là kẻ địch, cho nên ngươi sống ta chết cũng là chuyện bình thường, nhưng giờ phút này, ta đã quyết định rời bỏ Đạo Thị, không còn làm việc cho Đạo Thị nữa. Nếu ngươi không ngại, ta có thể dốc sức vì ngươi, mục đích của ta chỉ có 1, tiêu diệt nhà họ Kỳ …”
Tiêu diệt nhà họ Kỳ!
Nghe vậy, Diệp Quân chợt hiểu ra.
Triệu Lão nói tiếp: "Diệp công tử…”
Diệp Quân đột nhiên vươn tay, ra hiệu Triệu Lão dừng lại, Triệu Lão có chút khó hiểu, lúc này Diệp Quân híp mắt lại: “Có một cường giả đang đi về phía chúng ta”.
Nghe Diệp Quân nói vậy, sắc mặt Triệu Lão lập tức trầm xuống: “Nhất định là bốn vị đạo tướng kia rồi”.
Đạo tướng!
Diệp Quân híp mắt: “Ra chỗ khác nói chuyện đi, đừng phản kháng”.
Triệu Lão còn chưa kịp phản ứng, một đạo ánh sáng vàng đã bao phủ lấy ông ta, sau đó, một luồng lực thần bí như muốn truyền tống ông ta đi, ông ta vốn định phản kháng, nhưng vừa nghĩ tới lời nói của Diệp Quân, do dự một chút, xong đã lựa chọn không phản kháng.
Chẳng mấy chốc, Triệu Lão đã được đưa thẳng vào Tiểu Tháp.
Diệp Quân cầm kiếm đứng dậy và biến mất trong dãy núi rộng lớn.
Sau khi tiến vào Tiểu Tháp, Triệu Lão sửng sốt một lúc, sau đó vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Thời gian trôi qua khác bên ngoài!
Khi cảm thấy thời gian ở đây và thời gian ở bên ngoài chênh lệch lớn như vậy, Triệu Lão cảm thấy sốc nặng.
Khinh khủng!
Giờ khắc này, ông ta chỉ cảm thấy kinh hãi!
Mười năm ở trong tháp chỉ bằng một ngày ở bên ngoài, như này là thế nào đây?
Lúc này Triệu Lão mới ý thức được mình đã đánh giá quá thấp kiếm tu trẻ tuổi trước mặt, xuất thân của kiếm tu trẻ tuổi này quá phi thường.
Phải biết, ngay cả Đạo Thị cũng không có thần vật này.
Hơn nữa, một khi thần vật này bại lộ, nhất định sẽ náo loạn thế giới.
Triệu Lão còn đang sốc, Diệp Quân đã xuất hiện trước mặt ông ta.