Liên Song nghiêm túc nói: “Mặc dù thiên tài yêu nghiệt của Liên tộc ta không nhiều nhưng cũng có một ít, nếu Diệp huynh không chê, bọn ta sẵn lòng cùng chiến đấu với vũ trụ Quan Huyên”.
Diệp Quân nghiêm mặt nói: “Liên huynh, ta nhận ý tốt của huynh, chỉ là sẽ liên lụy đến nhà họ Liên của huynh, huynh…”
Liên Song lắc đầu, ngắt lời Diệp Quân: “Diệp huynh, nếu ta đã dám xuất hiện ở đây chứng tỏ ta đã biết rõ mọi hậu quả của việc này, thế nên huynh đừng nói gì”.
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên đằng sau Liên Song, chắc hẳn đây là cha của Liên Song.
Cha Liên Song – Liên Thành nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân bèn cười nói: “Ý của Liên Song cũng là ý của Liên tộc ta”.
Diệp Quân chắp tay lại nói: “Cảm ơn Liên tộc”.
Liên Song bật cười: “Người trẻ của Liên tộc đi theo ta”.
Nói rồi hắn ta dẫn theo hàng trăm thiên tài yêu nghiệt gia nhập vào đoàn chiến đấu của vũ trụ Quan Huyên.
“Ha ha!”
Lúc này lại một giọng cười nữa vang lên từ phía chân trời.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn, cách đó không xa có hơn một ngàn người đang bước đến.
Người đi đầu chính là Tông Thủ.
Tông tộc ở Tông Giới.
Tông Thủ mỉm cười: “Diệp huynh, lại gặp nhau rồi”.
Diệp Quân cười nói: “Huynh…”
Tông Thủ bật cười: “Ta không vòng vo nữa, người trẻ của Tông tộc đi theo ta”.
Nói rồi y dẫn hàng trăm thiên tài yêu nghiệt trẻ tuổi của Tông tộc gia nhập vào trong đoàn chiến đấu của vũ trụ Quan Huyên.
“Đều đã đến cả rồi à?”
Lúc này một giọng cười bỗng vang lên từ phía chân trời.
Mọi người đều nhìn sang, có hàng ngàn người đang bước đến.
Người đi đầu chính là Hám Tông.
Hám Tông ở Thiên Bộ Giới.
Hám Tông bật cười đi đến trước mặt Diệp Quân, cậu ta nhìn Diệp Quân nhếch môi cười: “Đại ca”.