Người phụ nữ váy trắng nhìn chằm chằm vào màn sáng, lại nói: "Con xem, dù sao bọn họ cũng sẽ chết hết, cho nên con không cần có bất kỳ gánh nặng tâm lý gì, từ giờ trở đi, con cứ tung hoành ở vũ trụ, lấy trật tự là nền tảng, có thể đạt được thành tựu cao hơn."
Diệp Quân nhìn về phía biển Khổ Giới, trong đầu không ngừng hiện ra hình ảnh nhóm người Lăng Tiêu chết trận, nhóm người Nhị ca hộ tống hắn qua bờ biển Khổ Giới, dần dần, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên mơ hồ: "Cô cô những năm nay con đã sống rất khó khăn, con thực sự rất muốn trở thành vô địch, không còn phải dựa vào mọi người, con thực sự không muốn mất đi tu vi, lại biến thành phế vật, lại bị người khác đánh đập."
Vừa nói, nước mắt chợt trào ra trong mắt hắn.
Người phụ nữ váy trắng lặng lẽ nghe, ánh mắt bình tĩnh như mặt nước.
Diệp Quân tiếp tục nói: "Nhưng con vẫn muốn làm cho muôn vàn chúng sinh sống lại, muốn làm cho huynh đệ ta sống lại một cuộc đời mới!"
Hắn vừa dứt lời, trong Tiểu Tháp, Tổ Đạo đã quỳ xuống, kích động nói: "Cha, cha à! Ngươi chính là cha ruột của ta!"
Diệp Quân mất đi tu vi, đồng nghĩa với tu vi của Tổ Đạo có thể trở lại, sao y không vui được chứ?
Bên ngoài, người phụ nữ váy trắng quay đầu nhìn Diệp Quân: "Chắc chắn chứ? Ta nhắc nhở con, mỗi thời đại chỉ có thể xuất hiện một Đại Đế, bây giờ con là Đại Đế thì sẽ chiếm hết số mệnh của tất cả Đại Đế, độc hưởng hết tất cả tài nguyên của vũ trụ này, vô địch đương đại, tất cả mọi người không thể không phục tùng con. Nếu con không còn là Đại Đế, vô số cường giả vũ trụ này sẽ đến truy sát con, bởi vì bọn họ không thể cho con cơ hội thứ hai để trở thành Đại Đế, họ không chỉ muốn tranh giành số mệnh Đại Đế của con, còn là vì bọn họ không muốn phục tùng người khác, hiểu không?"
Diệp Quân nhìn biển Khổ Giới, một lúc lâu sau, hắn nhẹ nhàng nói: "Mặc dù tất cả chúng sinh trong vũ trụ cấp mười đều không phải vì con mới chết, nhưng cuối cùng người được lợi là con, cả những huynh đệ đã chết vì con nữa, Đại ca, Nhị ca, Tam tỷ, Vô Biên Chủ, Thiên Thần cô cô."
Vừa nói, hắn vừa quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng, ánh mắt kiên định: "Con đồng ý trả lại sức mạnh của tất cả chúng sinh vũ trụ cấp mười, con hy vọng huynh đệ của con sống lại lần nữa!"
Người phụ nữ váy trắng nhìn hắn một lúc lâu rồi nói: "Buông tay ra."
Diệp Quân nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, hắn không do dự, buông tay phải ra, kiếm Thanh Huyên từ từ bay lên không trung, một giây sau, vô số kiếm ý trật tự và khí tức cảnh giới thoát ra từ cơ thể hắn và trong kiếm Thanh Huyên. Trong phút chốc, tu vi và kiếm ý trật tự của hắn đã tiêu tan như nước thủy triều, cuối cùng biến thành hàng tỉ tro bụi rơi từ trên trời xuống đất.
Vào khoảnh khắc Diệp Quân tiêu tán tu vi, vô số cường giả và vố số Tiên Tông Đế tộc vũ trụ đều khiếp sợ, lần lượt ngẩng đầu nhìn về phía sâu nhất của vũ trụ, vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Bởi vì, bọn họ cảm thấy được, vị Đại Đế vừa trở thành đế đó lại đang hấp hối!
Đây là chuyện gì vậy?
Bên trong Tiểu Tháp, Tổ Đạo điên cuồng cười lớn, đôi mắt sáng ngời, hoa tay múa chân vui sướng.
Bên bờ biển Khổ Giới, tu vi và kiếm ý trật tự của Diệp Quân hoàn toàn tiêu tan trong chớp mắt, biến thành hàng tỉ bụi Kiếp, xung quanh họ là một lớp bụi Kiếp dày đặc, kiếm Thanh Huyên ảm đạm không có ánh sáng từ từ rơi vào trong lớp bụi Kiếp đó.
Lúc này Diệp Quân đã trở lại thành một người bình thường.
Người phụ nữ váy trắng quay đầu nhìn Diệp Quân: "Hối hận không?"
Diệp Quân lắc đầu.
Người phụ nữ váy trắng vỗ nhẹ vào bả vai Diệp Quân: "Tất cả chúng sinh đều biết vì sao mà chết, cũng biết vì sao mà sống, con đối xử tử tế với bọn họ, bọn họ cũng sẽ đối xử tử tế với con."
Vừa nói, bà ấy vừa quay người rời đi.
Diệp Quân cũng đang muốn rời đi, nhưng lúc này, hắn dường như cảm nhận được gì đó, hắn quay đầu lại nhìn, không xa, nơi kiếm Thanh Huyên rơi xuống, vô số bụi Kiếp từ từ tiêu tan, kiếm Thanh Huyên sáng bóng hiện ra trong tầm mắt của hắn, trên lưng kiếm có hai chữ: Thanh Huyên, mà mặt chính lại có thêm hai chữ: Trật tự!
Là minh châu thì vẫn sẽ tỏa sáng trong bóng tối, tâm kiếm sống lại!
Diệp Quân lao tới cầm lấy chuôi kiếm Thanh Huyên, Tiểu hồn kích động nói: "Tiểu chủ, ta sống lại rồi! Bây giờ ta là Đại Đế!"
Đại Đế!
Mặc dù Diệp Quân không có tu vi, nhưng kiếm hắn cầm là Đại Đế!
"Ha ha!"