Tia kiếm quang lao lên trời.
Vèo!
Một bóng người liên tục lùi về phía sau gần vạn trượng mới dừng lại.
Chính là Vĩnh Hằng Võ, ngay khi Vĩnh Hằng Võ dừng lại, thời không vô tận phía sau ông ta bị phá vỡ, biến thành một vực thẳm thời không sâu không thấy đáy.
Thấy thế bầu không khí lập tức tĩnh lặng đến mức có thể nghe tiếng kim rơi.
Một nhát kiếm áp chế Vĩnh Hằng Võ?
Sao có thể?
Cho dù là Kỳ Chủ và Phạn Diêm La Thiên Tôn cũng đều sửng sốt, phải biết rằng Vĩnh Hằng Võ này là cường giả cảnh giới Siêu Việt Bất Hủ, là sự tồn tại trên đỉnh cao về sức chiến đấu nền văn minh vũ trụ cấp sáu, trong khi nữ kiếm tu trước mặt ông ta chỉ là người của nền văn minh vũ trụ cấp năm, cho dù cô ấy là sự tồn tại trên đỉnh cao của nền văn minh vũ trụ cấp năm, cũng không có khả năng so sánh với sự tồn tại trên đỉnh cao của nền văn minh vũ trụ cấp sáu.
Phạn Diêm La Thiên Tôn bỗng trầm giọng nói: “Là thanh kiếm đó”.
Kỳ Chủ nhìn kiếm Thanh Huyên đang không ngừng rung lên trong tay Phục Võ, hơi khó tin nói: “Một thanh kiếm khiến cô ấy vượt cả một nền văn minh?”
Phạn Diêm La Thiên Tôn nhìn Diệp Quân, ánh mắt lóe lên tia phức tạp: “Đằng sau hắn còn có người mạnh hơn nữa”.
Nói rồi ông ta thấp giọng thở dài.
Thiên Mệnh Váy Trắng đó khiến ông ta tuyệt vọng.
Nhưng ông ta không có sự lựa chọn nào khác, lúc nhìn thấy Thủy tổ nền văn minh mình dập đầu với Đa Nguyên Đạo Đế, ông ta hoàn toàn tuyệt vọng.
Ngay lúc đó ông ta biết thực lực của Đa Nguyên Đạo Đế nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta, vì ông ta biết rất rõ thực lực của Thủy tổ nền văn minh của mình, người sáng lập ra nền văn minh vũ trụ cấp sáu. Thế nhưng một người sáng lập nền văn minh vũ trụ cấp sáu thế mà lại là đệ tử của Đa Nguyên Đạo Đế…
Mặc dù Thiên Mệnh Váy Trắng đó cũng rất mạnh nhưng ông ta không nghĩ đối phương sẽ mạnh hơn Đa Nguyên Đạo Đế.
Ầm!
Ngay lúc này, một luồng khí tức cực mạnh bộc phát.
“Vĩnh Hằng Thánh Thương!”
Ngay lúc này có người ngạc nhiên nói.
Mọi người đều nhìn Vĩnh Hằng Võ, trong tay ông ta là một cây thương màu vàng, toàn bộ cây thương đều được làm bằng vàng, ánh sáng vàng tỏa ra, luồng sáng chậm rãi lượn quanh thân cây thương, nhất là đầu mũi thương liên tục có ngọn lửa màu vàng bao quanh.
Vĩnh Hằng Thánh Thương!
Bảo vật hàng đầu của nền văn minh Vĩnh Hằng, là một trong ba thần vật mạnh nhất của cả vũ trụ Đa Nguyên.
Khi Vĩnh Hằng Võ cầm Vĩnh Hằng Thánh Thương trong tay, khí tức của ông ta bỗng thay đổi.
Vĩnh Hằng Võ nhìn Phục Võ, ánh mắt lạnh như băng: “Lần nữa nào”.
Giọng nói như sấm rền.
Vừa dứt lời, Vĩnh Hằng Võ bỗng biến mất khỏi đó, ngay lập tức một chùm sáng vàng quét qua sân.
Hủy diệt trời đất.
Đối mặt với đòn tấn công của Vĩnh Hằng Võ, Phục Võ vẫn cực kỳ bình tĩnh, khi chùm sáng vàng đó lao đến trước mặt cô ấy, cô ấy bỗng đâm một nhát kiếm về phía trước.
Chỉ một nhát kiếm nhưng lại khiến chùm sáng màu vàng đó nổ tung.
Đột nhiên bị phá tan, từng sức mạnh đáng sợ bố liên tục bộc phát từ khu vực thời không của hai người, luồng khí tức mạnh mẽ dâng trào về phía các cường giả bên Đa Nguyên Đạo Đế.
Đa Nguyên Đạo Đế khẽ cười, nhẹ nhàng vung tay lên, chỉ trong chốc lát khí tức đó biến mất không còn tung tích.
Thấy thế Kỳ Chủ, Phạn Diêm La Thiên Tôn và các cường giả khác đều kinh hãi.
Ánh mắt các cường giả ở đó nhìn Đa Nguyên Đạo Đế đều thêm phần kính sợ.
Ngay lúc này có người bỗng thất thanh nói: “Vĩnh Hằng Thánh Thương vỡ…”
Mọi người dời tầm mắt từ Đa Nguyên Đạo Đế sang Vĩnh Hằng Võ, khi nhìn thấy Vĩnh Hằng Võ, mọi người đều sửng sốt.
Vì họ nhìn thấy Vĩnh Hằng Thánh Thương trong tay Vĩnh Hằng Võ đã bị nứt ra.
Nứt?