Giết!
Không phải ngươi chết thì là ta chết!
Giờ khắc này, người Diệp Quân bỗng trở nên mờ ảo, thấy cảnh này, sắc mặt nhưng Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia đều thay đổi, họ biết Diệp Quân chuẩn bị tung chiêu lớn.
Họ vẫn vô cùng dè chừng hai kiếm kỹ kia của Diệp Quân, bởi vì những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đã chết vừa rồi bị chính kiếm kỹ này của Diệp Quân chém chết.
Cố gắng chống lại ắt sẽ chết!
Mọi người vội vàng đổi từ tấn công sang phòng ngự, mấy trăm cường giả hợp lực tạo ra màn sáng phòng ngự, màn sáng vừa hình thành, hàng nghìn kiếm quang xuất hiện, sau đó hội tụ lại thành một rồi chém ra.
Bùm!
Màn sáng chấn động kịch liệt, sau đó vỡ vụn, sức mạnh cường đại hất văng mấy trăm cường giả đằng sau màn sáng bay ra cả mấy vạn trượng.
Mà lúc này, một luồng huyết quang phóng tới.
Vẻ mặt người đàn ông trung niên dẫn đầu dữ tợn: “Giết!”
Vừa dứt lời, mọi người đều xông thẳng về phía Diệp Quân, nhưng vừa xông tới thì một luồng kiếm quang đã chém chết một Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, máu bắn ra tung tóe, lập tức bị huyết mạch của Diệp Quân hút lấy.
Phệ huyết!
Sau khi chém chết Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đó, Diệp Quân cử động cổ tay, Thánh kiếm Hiên Viên trong tay bột phát ra một luồng kiếm quang màu máu.
Phụt!
Lại một Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả nữa bị chém chết!
Nhưng lúc này, mấy chục luồng khí thế mạnh mẽ nghiền ép về phía Diệp Quân.
Diệp Quân hét lên một tiếng, trong nháy mắt, luồng sức mạnh bí ẩn đột nhiên xuất hiện ở xung quanh.
Kiếm vực!
Khi kiếm vực xuất hiện, toàn bộ hơi thở mạnh mẽ đều bị áp chế, các Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả còn chưa phá vực thì Diệp Quân đã lại một lần nữa hóa thành kiếm quang lao thẳng về phía mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả gần nhất.
Kiếm ra khỏi vỏ!
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!
Một kiếm hạ xuống, mấy Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả chắn trước mặt Diệp Quân lập tức bị chém bay, đồng thời sức mạnh cường đại cũng chém đứt Tuế Nguyệt trường hà trước mặt hắn, nhưng vào lúc này, một thanh trường thương đột nhiên phóng tới sau lưng Diệp Quân, hơn một trăm luồng khí thế uy áp mạnh mẽ như triệu ngọn núi đè về phía hắn, trấn áp hắn tại chỗ.
Vẻ mặt Diệp Quân vặn vẹo, hắn nắm chặt tay trái, ngẩng đầu gầm lên, hàng vạn kiếm quang màu đỏ trong cơ thể bay ra.
Tất cả đều ngưng tụ từ kiếm ý!
Bùm!
Trong nháy mắt, khí thế của những cường giả đó bị phi kiếm của hắn chém tan, nhưng vào lúc này, trường thương kia lại đâm vào lưng Diệp Quân, hắn quay phắt lại chém ra một nhát.
Phập!
Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả trước mặt bị chém bay, khi bay đi, cơ thể hắn ta nổ tung từng tấc.
Nhưng vào lúc này, lại có mấy chục luồng khí mạnh mẽ nữa quét về phía Diệp Quân.
Ầm!