Lúc này, ngoài cửa có tiếng thư kí Tiểu Tuyết gọi vọng vào: “Các vị thành viên hội đồng quản trị đều đang đợi cô ạ”.
Tô Tử nhìn về phía Diệp Quân: “Tôi đi đây!”
Nói đoạn, cô ấy bước nhanh đi.
Tô Tử đi rồi, Mộc Uyển Du mới đi tới, nhìn Diệp Quân, dò hỏi: “Tô Tử mới nói gì với anh thế?”
Diệp Quân cười đáp: “Mới bảo ngày kia là sinh nhật cô ấy”.
Mộc Uyển Du cũng cười: “Đúng rồi…”
Nói đoạn, cô ấy chớp mắt: “Tô Tử có nhiều người theo đuổi lắm đó!”
Diệp Quân lắc đầu: “Tôi tới hệ Ngân Hà là để kế thừa gia nghiệp”.
Mộc Uyển Du cười bảo: “Tôi biết rồi, anh muốn kế thừa hệ Ngân Hà chứ gì”.
Diệp Quân nói: “Thật thông minh!”
Mộc Uyển Du hì hì cười rồi nói: “Chờ tôi chút, tôi đi thay đồ”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Mộc Uyển Du về phòng thay đồ.
Diệp Quân bước tới bên cửa sổ, xòe bàn tay, một chiếc đũa xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, sau khi hấp thu hai viên linh thạch hạ đẳng, huyền khí trong cơ thể hắn đã có thể phát động ba luồng kiếm khí.
Nhưng khi hắn thử vận hành Chân thụ và cây thần tự nhiên trong cơ thể thì vẫn thất bại như trước.
Lực phong ấn thần bí nọ vẫn còn.
Về phần thực lực hiện nay của mình, hắn cũng không tính được, bởi cho tới nay, hắn chưa gặp được bất kì cường giả cấp cao nào.
Đương nhiên, với hắn mà nói, chuyện đó cũng không quá quan trọng.
Tại nơi này, thực lực càng mạnh sẽ bị áp chế càng ác liệt, bởi vậy, hoàn toàn không có khả năng xuất hiện một cường giả cao hơn hắn mười bậc.
Liệu đây có phải là phong ấn do cha và cô cô lập ra?
Trong đầu Diệp Quân đột nhiên dâng lên một ý tưởng như vậy. Bởi nếu nhìn vào tình hình hiện tại, ở hệ Ngân Hà có thể áp chế Diệp Quân hắn cũng chỉ có cô cô váy trắng và cha, hoặc Chân Thần, thêm cả chủ nhân bút Đại Đạo nữa.
Nhưng chủ nhân bút Đại Đạo thì không nhiều khả năng lắm, vì ông ta cũng đang bị trấn áp.
Chân Thần?
Không phải không có khả năng.
Song, hắn luôn cảm thấy có thể là cha!
Lý do?
Không có lý do.
Trực giác bảo thế.
Khi Diệp Quân còn đang miên man suy nghĩ, cửa phòng Mộc Uyển Du chợt bật mở, Diệp Quân quay đầu lại nhìn, khi vừa thấy cô ấy, mắt hắn như sáng bừng lên.
Mộc Uyển Du đã thay một bộ váy dài màu tím nhạt, rất kín đáo, chỉ để lộ đôi tay và khoảng xương quai xanh, váy dài đến gối, cẳng chân thon thả trắng nõn như bạch ngọc dưới làn váy trông đẹp không bút nào tả xiết.