Dù chỉ là một phân thân, nhưng vũ trụ tinh hà này vẫn không thể chịu đựng được sức mạnh của ông ta.
Diệp Quân ở bên dưới chậm rãi nhắm mắt lại, lúc này hắn xem thần quang như một sức mạnh phong ấn.
So sánh hai thứ với nhau thì cái nào mạnh hơn?
Rõ ràng chính là phong ấn của Thần Nhất, nhưng có điểm khác biệt, phong ấn Thần Nhất chủ yếu là trấn áp, có rất ít sát ý. Còn thần quang trước mắt thì không phải muốn trấn áp, mà là muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Diệp Quân không sử dụng kiếm kỹ, hắn tiến lên một bước, mở lòng bàn tay ra, một thanh ý kiếm bay lên cao từ trong lòng bàn tay hắn.
Ầm!
Thanh kiếm đâm lên trên thần quang kia, nhưng sau đó ý kiếm lại bắt đầu nứt ra, hơn nữa cũng không thể ngăn cản được sức mạnh của thần quang, nó vẫn lao thẳng từ trên xuống.
Đúng lúc này, Diệp Quân lại chém ra một kiếm nữa.
Một kiếm không thể ngăn cản thì chém thêm một kiếm.
Chiêu kiếm thứ hai bay lên cao, chém thẳng lên trên thần quang kia, sức mạnh cường đại thoáng chốc chém vỡ thần quang kia.
Thần quang vỡ tan, bắn tung toé trên không trung như pháo hoa, rực rỡ chói mắt.
Thấy cảnh này, Mạt Ách kia híp mắt lại, sát khí trong mắt như hoá thành thực thể, ông ta không ngờ phàm nhân như kiến này lại có thể phá vỡ thần quang của ông ta hai lần liên tiếp.
Dù ông ta chỉ là một phân thân, nhưng một phàm nhân nhỏ bé vẫn chưa đủ tư cách khinh thường.
Mạt Ách đột nhiên xông lên, đánh một quyền xuống Diệp Quân bên dưới.
Mà hai vị thần linh khác vẫn còn chưa ra tay.
Thật ra bọn họ đang cảm thấy không vừa lòng, giết một phàm nhân yếu đuối mà lại gọi cả ba người cùng xuất hiện.
Ba vị thần linh đối phó với một phàm nhân như con kiến?
Bọn họ cảm thấy đó là một chuyện rất mất giá.
Mạt Ách thần linh kia xông lên, lao tới trước mặt Diệp Quân như một viên đạn đại bác. Sau đó ông ta đánh ra một quyền, trên quyền mang có vô số thần quang màu đen xuất hiện.
Sức mạnh chèn ép mà Mạt Ách bộc phát ra khiến Diệp Quân nhất thời như chết chìm, dường như sắp ngạt thở đến nơi. Nhưng đó cũng chỉ là trong nháy mắt, vì sau đó Diệp Quân đã lập tức xuất kiếm.
Kiếm quang loé lên.
Ầm!
Diệp Quân bị cú đấm của Mạt Ác làm lùi lại cả nghìn trượng, thời không xung quanh sụp đổ trở thành một màu đen kịt.
Diệp Quân vừa mới dừng lại, Mạt Ách kia đã biến thành một tia thần quang màu đen lao tới trước mặt hắn một lần nữa.
Diệp Quân lại xuất kiếm.
Oanh!