Nghĩ đến đây, Mục Khoản và Đạo Trần gần như cùng lúc ra sức kéo tay tộc trưởng của mình, truyền âm bằng huyền khí nhắc nhở bọn họ.
Mà sau khi được bọn họ nhắc nhở, Đạo Trí và Mục Trăn mới tỉnh táo hơn một chút, ánh mắt của bọn họ chuyển từ luồng đế nguyên kia lên người Diệp Quân, khi thấy Diệp Quân đang dửng dưng như thể không phát hiện ra điều gì, trong lòng họ lập tức cả kinh, mồ hôi lạnh chảy xuống.
Quân Đế cố ý lấy luồng đế nguyên này ra để làm gì?
Nghĩ thôi cũng thấy sợ.
Mà đám người Thần Ung tuy đang cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, nhưng đôi mắt sáng quắc vẫn nhìn chăm chăm vào luồng đế nguyên trong tay Diệp Quân.
Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên đưa luồng đế nguyên đến trước mặt Đế Lăng: "Tộc trưởng Đế Lăng, cái này cho ông".
Tất cả mọi người lập tức thấy bối rối.
Đế Lăng cũng khó tin nhìn Diệp Quân: "Chuyện này... Diệp thiếu... Ta..."
Diệp Quân đưa thẳng luồng đế nguyên vào tay ông ta: "Nhận đi".
Bộp!
Đế Lăng đột nhiên quỳ bịch xuống dưới đất, nước mắt rơi lã chã: "Đa tạ Diệp thiếu".
Ông ta kích động như thế không hề là diễn trò, mà thật sự là từ tận đáy lòng!
Đế nguyên đấy!
Chuyện này cứ như ở dưới trần thế, một người bình thường bỗng một ngày đẹp trời nhận một người làm anh trai, sau đó họ đỡ giúp người anh đó một đao, cuối cùng người anh đó cho họ một tấm thẻ, bảo rằng bên trong có một trăm triệu, em cứ tiêu xài tùy ý...
Sao ông ta có thể không cảm động cho được chứ?
Nhận được lợi ích vượt ngoài mong đợi như vậy, ai rồi cũng phải cảm động thôi.
Mà những người còn lại khi thấy cảnh này cũng đều ngây ra như phỗng.
Cứ cho như vậy hả?
Thần vật tầm cỡ đế nguyên mà cho dễ dàng như vậy sao?
Diệp Quân nâng Đế Lăng dậy, sau đó nhìn về phía nhóm người Đạo Trí, cười nói: "Chư vị, đây là bí mật lớn nhất của di tích Toại Minh, ta đã nói xong rồi, chư vị có thể rời đi".
Nói xong, hắn dẫn theo Đế Lăng xoay người định rời đi.
"Quân Đế!"
Lúc này Đạo Trí đột nhiên lên tiếng.
Diệp Quân nhìn về phía Đạo Trí, Đạo Trí do dự một lúc rồi nói: "Quân Đế còn đế nguyên không?"
Diệp Quân gật đầu: "Còn chứ".
Vẫn còn!
Đám người Đạo Trí như mở cờ trong bụng, Đạo Trí quay sang thi lễ với Diệp Quân: "Quân Đế, không biết ngài có thể ban thưởng cho chúng ta một tia nguyên đế được không? Chúng ta..."
"Không được đâu!"
Diệp Quân thẳng thừng từ chối khiến Đạo Trí rất ngạc nhiên.
Diệp Quân cười nói: "Đế nguyên rất quý giá, sao có thể tùy tiện cho được, ông nói đúng không?"
Sắc mặt Đạo Trí có chút khó coi.
Diệp Quân lại nói: "Thật không dám giấu gì, ta chỉ còn lại đúng một luồng đế nguyên, nếu chư vị muốn cướp thì bây giờ có thể ra tay".
Cướp??
Mọi người im lặng không nói gì.
Tất nhiên bọn họ muốn cướp, thế nhưng Quân Đế trước mắt này lại quá dửng dưng.
Dáng vẻ đó của hắn như đang nói: Các ngươi tới cướp nhanh đi, nhanh nhanh lên...
Ai mà dám cướp??
Lúc này, Đạo Trí đột nhiên cắn răng một cái, cung kính thi lễ với Diệp Quân: "Quân Đế, nhà họ Đạo chúng ta nguyện ý đi theo Quân Đế!"