Ngao Mông bước vào trong trận pháp dịch chuyển, ông ta nhìn lão lưng gù, hơi cau mày: "Lại đến đế tộc Bất Tử sao?"
Lão lưng gù gật đầu: "Đúng vậy!"
Ngao Mông suy nghĩ một lúc rồi lại nhìn lão lưng gù, lạnh giọng nói: "Đời người có rất nhiều sự cố, ngươi cẩn thận chút đi!"
Nói rồi ông ta lập tức biến mất.
Lão lưng gù mỉa mai: "Đồ ngốc!"
Nói rồi ông ấy quay người rời đi.
...
Diệp Quân đến dưới chân một ngọn núi, hắn ngẩng đầu nhìn lên đỉnh, có thềm đá xanh dẫn từ nơi hắn đứng lên đến đỉnh núi.
Ở đầu bên kia thềm đá, lờ mờ nhìn thấy một tấm cửa gỗ.
Diệp Quân cất bước đi lên!
Trên đường đi, Diệp Quân bỗng hỏi: "Tháp gia, ngươi có am hiểu về Đạo Môn nhiều không?"
Tiểu Tháp đáp: "Cũng tạm!"
Diệp Quân hơi tò mò: "Nghe nói Đạo Môn có lịch sử lâu đời, còn từng đứng trên cả thư viện Quan Huyên?"
Tiểu Tháp đáp: "Đúng vậy, Đạo Môn từng là người giữ gìn trật tự của mảng vũ trụ này, còn thư viện Quan Huyên là người giữ gìn trật tự mới".
Diệp Quân chớp mắt: "Thay vua đổi chúa sao?"
Tiểu Tháp cười nói: "Coi như là vậy đi!"
Diệp Quân hơi khó hiểu: "Nếu đã thay vua đổi chúa thì sao Đạo Môn lại không bị nhổ cỏ tận gốc?"
Tiểu Tháp trả lời: "Vì năm xưa Kiếm Chủ Nhân Gian từng là thành viên của Đạo Môn, thế nên sau khi ngài xây dựng lại trật tự thì không triệt để tiêu diệt Đạo Môn, vẫn để Đạo Môn tồn tại".
Diệp Quân gật nhẹ đầu, khẽ nói: "Nói vậy thì Kiếm Chủ Nhân Gian này cũng là người biết đối nhân xử thế lắm đấy chứ!"
Tiểu Tháp nói: "Tuy Đạo Môn đã lụi tàn nhưng vẫn còn nhiều nhân vật lợi hại lắm, nếu ngươi được gia nhập vào Đạo Môn, thật ra cũng không phải là chuyện xấu!"
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó bước nhanh hơn.
Trong tháp, giọng nói bí ẩn bỗng lên tiếng: "Ngươi có chắc muốn để hắn gia nhập vào Đạo Môn không?"
Tiểu Tháp bình thản hỏi: "Có vấn đề gì không?"
Giọng nói bí ẩn bình tĩnh trả lời: "Ta thì có vấn đề gì được? Chỉ cần ngươi không lo lắng là được!"