Nghe Tháp gia nói vậy, Diệp Quân nhẹ giọng nói:
“Ta sai rồi!”
Tiểu Tháo khẽ thở dài: “Không phải lỗi của ngươi.”
Diệp Quân nói: “Tháp gia, Chân tỷ nói hai tay tỷ ấy đột nhiên siết chặt lại, tất cả các dây thần kinh đều căng chặt, không thể nào thở được.”
Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Ta không biết tin của Chân Thần.”
Diệp Quân run giọng nói: “Sao lại vậy?”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Ngươi đừng căng thẳng, sức mạnh của Chân Thần mạnh hơn so với tưởng tượng của chúng ta rất nhiều, cô ta sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu.”
Diệp Quân siết chặt tay, im lặng không nói gì nhưng vẻ mặt lại tái nhợt như tờ giấy.
Tiểu Tháp tiếp tục nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo và Tổ Đạo kia liên thủ lại cũng không thể ngăn được cô ta, sau lưng có cường giả lén ra tay mới có thể tóm được cô ta, thực lực của cô ta đã vượt xa tưởng tượng của chúng ta rồi, không dễ dàng chết như vậy đâu, điều ngươi phải làm bây giờ là vui vẻ lên.”
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Tháp gia, cô cô đã cứu ta sao?”
Tiểu Tháp nói: “Lúc ngươi ngất đi, ta cũng không biết gì cả, ta và Tiểu Hồn cũng bị ngất.”
Diệp Quân yên lặng.
Tiểu Tháp lại nói: “Nhưng có khả năng là bà ấy.”
Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, trong đầu hắn xuất hiện một hình bóng xinh đẹp.”
Mặc sườn xám!
Tóc trắng!
Diệp Quân siết chặt tay, móng tay như sắp đâm sâu vào da thịt, nhưng hắn lại không hề cảm thấy đau, sau một lúc lâu, hắn hít một hơi thật sâu: “Tháp gia, tu vi của ta bị phong ấn rồi.”
Tiểu Tháp nói: “Ta cảm nhận được, là do người phụ nữ đó phong ấn.”
Diệp Quân nói: “Có thể giúp ta giải phong ấn được không?”
Tiểu Tháp thấp giọng nói: “Không được, người phụ nữ đó rất lợi hại.”
Không thể không nói, lần này Tiểu Tháp cũng bị chấn động bởi sức mạnh của người phụ nữ đó, thật sự nằm ngoài dự đoán.
Tiểu Tháp lại nói: “Phải chờ Tiểu Hồn khôi phục hoàn toàn, khi đó ngươi có thể mượn sức lực của Tiểu Hồn thử xem.”
Diệp Quân gật đầu: “Chỉ có thể làm vậy thôi.”
Nói xong, hắn dừng lại một chút rồi nói: “Tháp gia, vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ...”
Tiểu Tháp nói: “Bây giờ, vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ đang ở thời không đặc biệt trong cơ thể ta không bị phong ấn, nó rất mạnh mẽ, không phải thứ mà ta và ngươi có thể giải được.”
Ánh mắt Diệp Quân lóe lên một tia phức tạp.
Hắn biết, người khiến mình có thể sống sót dưới tay của người phụ nữ kia chỉ có cha, cô cô và ông nội.
Diệp Quân lắc đầu: “Tháp gia, ta vẫn dựa vào người nhà rồi.”
“Con mẹ nó!”
Tiểu Tháp đột nhiên nổi giận nói: “Ngươi điên rồi sao? Ngươi dựa vào người nhà không phải là giả, nhưng ngươi không suy nghĩ tới đối thủ của mình sao? Đối thủ của người có ai bình thường không? Mẹ nó, những đối thủ của người còn mạnh hơn gấp trăm ngàn lần so với những tên mà ban đầu cha ngươi gặp phải.”
Diệp Quân yên lặng.
Tiểu Tháp tiếp tục nói: “Đại ca à, chúng ta phải dựa vào sức mình, nhưng đầu óc ngươi cũng phải linh hoạt một chút chứ! Phạn Chiêu Đế, chủ nhân bút Đại Đạo và cả Tổ Đạo là người mà ngươi có thể đối đầu được sao? Chúng ta nhất định phải dựa vào sức mình nhưng không có nghĩa là phải đi đánh với đối thủ mạnh gấp mười lần mình! Chúng ta làm vậy thì khác nào để một đứa nhóc ba tuổi đánh nhau với một đám người lớn cầm súng AK!”
Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại: “Chung quy lại vẫn là do ta quá yếu!”