Dù có là Đại Đế cũng không thể nghịch chuyển sinh tử, cưỡng ép hồi sinh.
Vào lúc này, hắn mới biết được việc cô cô tiện tay làm năm đó kinh khủng đến nhường nào, thực ra đó đã là đỉnh cao của vũ trụ này rồi, không phải, cho dù có là đỉnh cao của vũ trụ này cũng không thể làm được.
Diệp Quân đứng bên bờ biển Khổ Giới, nhìn biển chết rộng lớn, hơi mờ mịt.
Nhưng vào lúc này, tiếng bước chân chợt vang lên bên cạnh hắn.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn, một người phụ nữ cực xinh đẹp đang đi đến từ phía xa, mái tóc đen tuyền và một bộ váy trắng.
Diệp Quân nhỏ giọng gọi: “Cô cô!”
Người phụ nữ váy trắng từ từ đi đến cạnh hắn, bà ấy nhìn vào biển Khổ Giới, nói: “Đã cảm nhận được cảm giác vô địch đó chưa?”
Diệp Quân gật đầu: “Dạ rồi ạ.”
Kiểu vô địch này không phải là loại vô địch giả tạo, vừa rồi vào thời điểm đó, ý niệm của hắn đã có thể xuyên qua vô số vũ trụ.
Diệp Quân hắn đã không còn là một kẻ nhãi nhép nữa!
Cho dù là đi tới bản đồ tiếp theo, bản đồ tiếp theo nữa, Diệp Quân hắn vẫn là sự tồn tại vô địch.
Hắn thực sự thích loại cảm giác này.
Bởi vì cuộc hành trình này thực sự quá khó khăn.
Nhưng vẫn còn sự tiếc nuối!
Bởi vì nhóm người Lăng Tiêu đại ca đã không còn sống nữa.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía người phụ nữ váy trắng: "Cô cô, mấy người Đại ca của con và cả Vô Biên Chủ có thể sống lại được không?"
Người phụ nữ mặc váy trắng gật đầu: "Có thể."
Diệp Quân lập tức vui mừng, mà lúc này, người phụ nữ váy trắng lại nói: "Chỉ có con mới có thể giúp họ sống lại."
Sắc mặt Diệp Quân đầy sự nghi hoặc.
Người phụ nữ váy trắng chậm rãi quay đầu lại nhìn Diệp Quân, bình tĩnh nói: "Tất cả bọn họ đều chết trong Kiếp, còn bây giờ, con đã nuốt chửng tất cả các Kiếp, vận mệnh nhân quả của bọn họ đều ở trong cơ thể của con. Không chỉ có bọn họ, còn có cả vô số chúng sinh của vũ trụ cấp mười, bọn họ đều chết vì Kiếp, muốn bọn họ sống lại, chỉ có một biện pháp, đó chính là tiêu trừ Kiếp!"
Diệp Quân run giọng nói: "Tiêu trừ Kiếp là ý gì?"
Người phụ nữ váy trắng nhìn hắn: "Tiêu trừ tất cả tu vi của con, tất cả những người chết vì Kiếp đều có thể sống lại một cuộc đời mới."
Diệp Quân đứng yên tại chỗ như bị sét đánh.
Tiêu trừ tất cả tu vi?
Diệp Quân run giọng nói: "Cái này..."
Trong Tiểu Tháp, Tổ Đạo nghe thấy lời của người phụ nữ váy trắng, dường như nghĩ ra cái gì đó, trái tim y đột nhiên đập nhanh, lúc này y cảm thấy máu của mình đều đang sục sôi, y nhìn chằm chằm vào Diệp Quân.
Bên ngoài, người phụ nữ váy trắng bình tĩnh nói: "Đương nhiên, con cũng có thể không cần phải làm như vậy, cũng không cần có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, bởi vì tất cả những người chết vì Kiếp cuối cùng đều sẽ chết."
Vừa nói, bà ấy đột nhiên đưa tay lên vẫy nhẹ, trên biển Khổ Giới trước mặt hai người có một đạo ánh sáng xuất hiện, bên trong màn sáng, Tổ Đạo đang tế chúng sinh.
Đối mặt với việc Tổ Đạo tế chúng sinh, vô số sinh linh vũ trụ tuyệt vọng, sức mạnh của bọn họ so với sức mạnh của Tổ Đạo thực sự là giống như một con đom đóm, thật sự quá nhỏ bé.
Diệp Quân nhìn thấy vô số khuôn mặt tuyệt vọng, hơn nữa có thể đồng cảm với họ bởi vì trước đây hắn cũng đã từng tuyệt vọng như vậy.
Những ánh mắt tuyệt vọng cuối cùng của hàng tỷ người bình thường hiện ra trong tâm trí hắn như một tia chớp.
Hình ảnh cuối cùng là Tổ Đạo hiến tế chúng sinh thành công, tất cả các nền văn mình đều chết hết.
Bao gồm cả đám người Lăng Tiêu và cả vương triều Thiên Mộ của Thiên Thần, cho dù là nền văn minh Bỉ Ngạn, cuối cùng cũng không thể đánh bại Đế tộc, bởi vì Đế tộc cuối cùng kích hoạt thần trận Đế Hiển, một luồng thần hồn của Đại Đế thuộc Đế tộc đó đã rơi xuống nhân gian, cuối cùng phá hủy mọi thứ dễ như trở bàn tay.
Diệp Quân đứng ở bên bờ biển Khổ Giới, có chút mơ hồ.