Lão ta không ngờ rằng mình lại thua một con ác thú không chút tiếng tăm gì.
Bắc Tề Vương từ từ nhắm mắt lại.
Kể từ khi lão ta đấu với con ác thú đó, lão ta thấy rằng đến cuối cùng, đối thủ cũng không khôi phục trạng thái bản thể.
Phải biết rằng sau khi khôi phục bản thể, sức chiến đấu của yêu thú mới là mạnh nhất.
Nói cách khác, đối phương đã không làm hết sức mình.
Sau khi nghĩ đến đây, sắc mặt Bắc Tề Vương đột nhiên trở nên khó coi hơn.
Lúc này, Bắc Phong xuất hiện bên cạnh Bắc Tề Vương, trầm giọng nói: “Vương, thần vừa nhận được tin tức, trưởng lão nhà họ Thần - Thần Cố đã mang tiểu thư nhà họ Thần đi tìm Diệp Quân”.
Bắc Tề Vương nhíu mày: “Thần Cố?"
Bắc Phong gật đầu: “Đúng vậy”.
Bắc Tề Vương đột nhiên hỏi: "Bọn họ đâu?"
Bắc Phong nói: "Một dãy núi vô danh cách đây mười ngàn dặm về phía bên phải”.
Bắc Tề Vương lập tức nói: "Đi thôi”.
Hai yêu đang định rời đi, nhưng đúng lúc này, như nghĩ tới cái gì, Bắc Tề Vương đột nhiên nói: "Ta đấu với ác thú kia, bọn họ hẳn là không biết đâu nhỉ?"
Bắc Phong trầm giọng nói: "Chắc không biết đâu, bọn họ vừa mới tới thế giới này thôi”.
Bắc Tề Vương khẽ gật đầu: “Đi thôi”.
Nói xong, hai yêu trực tiếp biến mất tại chỗ.
...
Trong một dãy núi, Thần Cố và Thần Tuyết đang chuẩn bị tìm kiếm Diệp Quân, thì lúc này, thời không trước mặt họ đột nhiên nứt ra, sau đó, Bắc Tề Vương và Bắc Phong chậm rãi bước ra ngoài.
Nhìn thấy Bắc Tề Vương, Thần Cố nhíu mày.
Bắc Tề Vương bình tĩnh nói: "Thần Cố, đã lâu không gặp”.
Thần Cố nhàn nhạt nói: "Có chuyện gì sao?"
Bắc Tề Vương đi thẳng vào vấn đề: "Muốn giết Diệp Quân để lấy nhật ký của Thần Nhất sao?"
Thần Cố cau mày.
Bắc Tề Vương cười nói: "Thần Cố, ông nói cho ta xem xem nhà họ Thần làm như này là như nào đây? Lúc đầu người nhà ông đuổi hắn ra ngoài, giờ lại muốn nhật ký của hắn, không thấy muối mặt à?"
Ánh mắt Thần Cố trở nên lạnh lùng: “Chuyện này liên quan đến ông à?"
Bắc Tề Vương cười nói: "Đương nhiên là có liên quan, bởi vì Diệp Quân là tử địch của khu vực Cổ Hoang ta, cho nên đồ vật trên người hắn đương nhiên là của khu vực Cổ Hoang”.
Thần Cố cười lạnh một tiếng: “Bắc Tề Vương, ông điên rồi sao? Diệp Quân là tử địch của khu vực Cổ Hoang ông, cho nên đồ vật trên người hắn đều là của ông?"