Thành Nam Minh Thần Đô, lúc này toàn thành đang trong tình trạng quản lý nghiêm ngặt, từng trận pháp treo lơ lửng xung quanh tường thành và trên bầu trời của thành Nam Minh Thần Đô, vô cùng hoành tráng.
Chỉ còn ba ngày nữa Hề Trọng triệu hồi Cần Vương, nhưng đến nay không có ai đến tiếp viện.
Không khỏi khiến tâm trạng của các cường giả điện Nam Thần Minh rơi xuống đáy cốc.
Sứ giả đặc biệt của Thần Minh!
Bây giờ bị nhốt ở Nam Thần Minh Đô, nhưng lại không có ai đến tiếp viện…
Trong phòng tu luyện.
Mấy ngày nay Diệp Quân cũng không nhàn rỗi, mỗi ngày đều điên cuồng tu luyện, hắn đã thu hoạch khá nhiều từ mấy trận chiến sinh tử trước đó, nhất là đối với đạo áp chế thời gian, có thể nói đạo thời gian này cộng với kiếm Thanh Huyên, bây giờ gần như sự tồn tại vô địch dưới cảnh giới Thần Minh.
Nhưng vấn đề là bây giờ hắn phải đối mặt với không chỉ là cường giả dưới cảnh giới Thần Minh.
Điều đáng nói là kiếm ý bất khả chiến bại của hắn đã được cải thiện rất nhiều, kiếm ý bất khả chiến bại hiện tại của hắn không hề yếu hơn kiếm ý Trật Tự của hắn.
Diệp Quân không thể nghỉ ngơi quá lâu, hai ngày sau, thời không bên ngoài thành Nam Minh Thần Đô bỗng nứt ra, sau đó một Đại Đạo màu tím rộng gần vạn trượng được lát thẳng từ trên trời xuống thành Nam Minh Thần Đô.
Một người phụ nữ chậm rãi bước ra từ trong đường hầm thời không bị nứt ra đó.
Người phụ nữ mặc một chiếc váy trắng như tuyết, giữa trán có một nốt chu sa, phía sau cô ta còn có một trăm hai mươi vị cường giả. Một trăm hai mươi người này đều mặc áo giáp màu đỏ, thân hình cao lớn, dũng mãnh uy nghiêm, trên người không hề có khí tức như thể là một thể với trời và đất.
Trước ngực trái của họ đều có một chữ nhỏ: Cận!
Quân cận vệ Thần Châu.
Hề Trọng trên tường thành nhìn thấy mấy cường giả này, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.
Người phụ nữ váy trắng dẫn đầu bước xuống theo Đại Đạo, quân cận vệ phía sau cô ta đi sát theo sau.
Nhưng lúc này người phụ nữ bỗng hơi nghiêng đầu, quân cận vệ này lập tức dừng lại, không đi theo sau nữa.
Người phụ nữ váy trắng đi đến trước thành Nam Minh Thần Đô, cô ta ngẩng đầu nhìn Hề Trọng: “Nghe theo lệnh của Huyền Quân – điện chủ điện Nhiếp Chính, ta đến đây để nghênh đón sứ giả Thần Minh vào Thần Châu”.
Nghênh đón sứ giả Thần Minh vào Thần Châu!
Hề Trọng trên tường thành sửng sốt.
Các cường giả điện Nam Thần Minh khác cũng sửng sốt.
Là sao đây?
Hề Trọng trên tường thành bỗng quay đầu lại: “Đi mời Diệp công tử đến”.
Một thủ hạ lập tức chạy đi.
Một lát sau, Diệp Quân xuất hiện ở trên tường thành, Hề Trọng trầm giọng nói: “Người trước mặt này đến từ Thần Châu, là người của Huyền Quân - điện chủ điện Nhiếp Chính, nói là muốn nghênh đón ngươi vào Thần Châu”.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ đó, sau đó nói: “Ta nói chuyện với cô ta.
Nói rồi hắn biến thành tia kiếm quang đáp xuống trước mặt người phụ nữ váy trắng.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân, hơi cúi người xuống: “Chào sứ giả Thần”.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt: “Đón ta vào Thần Châu?”
Người phụ nữ gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân cười nói: “Đón ta vào Thần Châu làm gì?”
Người phụ nữ bình thản nói: “Sứ giả Thần xuất hiện, dĩ nhiên nên vào Thần Châu”.
Diệp Quân nói: “Sứ giả Thần lớn hay Huyền Quân lớn?”
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân, hỏi ngược lại: “Sứ giả Thần nghĩ thế nào?”
Diệp Quân xòe tay ra, ấn Thần Minh xuất hiện trong tay hắn, khí tức Thần Minh xuất hiện trong ấn Thần Minh.