Nếu không phải kiêng dè Diệp Quân thì bọn họ sẽ bị Võ Thần này đuổi đánh!
An Nam Tịnh đột nhiên nói: “Tiểu Tháp!”
Tiểu Tháp vội vàng nói: “Ta đây!”
An Nam Tịnh nhìn Tiểu Tháp, ánh mắt hơi lạnh lùng: “Nuôi dưỡng bên ngoài cũng cần có giới hạn, Thần Đế đó ra tay với cậu ấy thì ngươi cũng để cho cậu ấy tự mình chống đỡ sao?”
Tiểu Tháp run giọng nói: “Ta...ta quên mất!”
Quên mất!
Trong mắt An Nam Tịnh lóe lên ngọn lửa giận, bà ấy thật sự muốn đánh Tiểu Tháp một trận ra trò.
Chuyện này mà ngươi cũng có thể quên được hả?
Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Tiền bối, nơi này không thể ở lại lâu, chúng ta có rút lui không?”
Võ Lão ở bên cạnh vội vàng nói: “Phải đến Trụ Giới, chỉ cần đến Trụ Giới thì cho dù bọn chúng có cử ra mười Thần Đế, chúng ta cũng không sợ!”
Đến Trụ Giới!
An Nam Tịnh quay đầu nhìn An Vương phía xa, khẽ nói: “Tạm thời e rằng không đi được nữa rồi!”
Nghe vậy, Diệp Quân chợt cau mày, hắn nhìn về phía An Vương, rõ ràng người phụ nữ này lại gọi thêm người tới.
An Vương nhìn An Nam Tịnh, cười nói: “Bà là Võ Thần à?”
Nói xong, bà ta giơ ngón tay cái lên: “Không thể không nói, bà thật sự rất giỏi đánh đấm, nếu không phải bà muốn bảo vệ Diệp Quân này thì mấy người bọn ta thật sự không dám giở trò ở trước mặt bà, bà...”
Đúng vào lúc này, thanh thương dài trong tay An Nam Tịnh đột nhiên lao thẳng lên không trung.
Vút!
Thương dài đi tới đâu, thời không cũng chấn động rồi nứt ra tới đó!
Tốc độ của thanh thương dài rất nhanh, mọi người còn chưa phản ứng thì nó đã lao tới trước mặt An Vương.
Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của An Vương chợt co lại, giữa ấn đường của bà ta, một tấm kính màu vàng đột nhiên bay ra, sau đó chắn trước mặt bà ta.
Ầm!
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, tấm kính màu vàng đó đột nhiên vỡ nát, sức mạnh cường đại lập tức khiến cho An Vương chấn động văng ra xa hàng chục nghìn trượng, nhưng thanh thương dài đó vẫn chưa biến mất mà phá không gian lao tới truy đuổi An Vương.
Bên ngoài mấy chục nghìn trượng, An Vương đột nhiên gào lên đầy phẫn nộ: “Hộ giá!”
Vừa dứt lời, hai Thần Đế xuất hiện trước mặt bà ta, Du Lão đột nhiên chỉ điểm về phía trước, một ánh đao bộc phát ra từ đầu ngón tay của ông ta.
Thần Đế còn lại cũng đột nhiên lao về phía trước, tung ra một cú đấm thẳng về phía thanh thương dài kia.
Ầm!
Ầm!
Đột nhiên, hai tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cả tinh hà trở nên sục sôi, thanh thương dài của An Nam Tịnh cũng bị ép dừng lại.
Thế nhưng đúng vào lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên xuất hiện phía sau thanh thương dài, tay phải bà ấy cầm vào nó rồi đâm mạnh ra.