Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết qua bao lâu, mưa rơi ngày càng lớn, chỉ trong chốc lát đã như thùng đổ trên sông.

Khách du ngoạn bốn phía rối rít vào điện trú mưa.

Ngay tại lúc này, một cô gái đột nhiên ngồi trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo.

Chủ nhân bút Đại Đạo ngẩng đầu nhìn về phía cô gái, không nói lời nào.

Cô gái đặt một viên cờ trắng lên bàn cờ, cờ trắng vốn đang ở thế bất lợi bỗng nhiên sống lại.

Chủ nhân bút Đại Đạo chỉ cười nhạt, sau đó lấy một viên cờ đen đặt lên bàn cờ, cờ trắng trong nháy mắt trở lại thế bất lợi.

Nhưng lúc này, cô gái đưa tay nhẹ nhàng vung lên, bàn cờ kia lập tức hòa thành tro bụi.

Cô gái nhìn chủ nhân bút Đại Đạo không nói lời nào.

Chủ nhân bút Đại Đạo yên lặng.

Bên ngoài, những cột mưa như rồng, bầu trời như muốn vỡ tung.

Một lát sau, chủ nhân bút Đại Đạo khẽ gật đầu: “Được.”

Cô gái đứng dậy đi ra ngoài, trong nháy mắt khi cô bước vào màn mưa, mưa lại biến mất.

Tất cả mọi người xung quanh đều ngạc nhiên.

Tuế Nguyệt trường hà.

Một nơi trước trấn nhỏ, một người phụ nữ áo bào trắng lẳng lặng nằm trên ghế.

Lúc này, mây trắng trên trời đột nhiên ửng đỏ, trong nháy mắt, sau lưng cô gái đột nhiên có tiếng bước chân vang lên.

Người phụ nữ áo bào trắng mở mắt ra.

Không biết đã qua bao lâu, Diệp Quân từ từ mở mắt ra, trên đầu là một mảnh tinh không mênh mông sâu không thấy đáy.

Đầu hắn choáng váng, giống như bị đổ keo vào vậy.

“Ngươi tỉnh rồi à?”

Lúc này, bên tai truyền đến một giọng nói phấn khích.

Diệp Quân quay đầu lại nhìn, là Phạn Thiện. Hai mắt cô nhóc này hơi đỏ, vẻ mặt lo lắng nhìn hắn.

Diệp Quân dùng sức lắc đầu, sau khi đầu óc đã tỉnh táo hơn một chút, hắn khẽ cười: “Lần này ta đã ngủ bao lâu rồi?”

Phạn Thiện suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Đã vài canh giờ rồi.”

Diệp Quân gật đầu, nhẹ giọng nói: “Lâu như vậy sao.”

Phạn Thiện trừng mắt nhìn hắn: “Ta sắp lo muốn chết rồi đây này.”

Diệp Quân mỉm cười, hắn ngồi dậy, giống như cảm nhận được điều gì đó, hắn quay đầu lại nhìn thì thấy có một cô gái đang ngồi cách đó không xa.

Tam tỷ!

Cô gái lúc này đang nhìn hắn.

Diệp Quân khẽ cười gọi: “Tam tỷ.”

Cô gái đứng dậy, chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân, sau đó đột nhiên cô ta duỗi một ngón tay ra khẽ chạm nhẹ vào trán của Diệp Quân: “Phong ấn này rất mạnh, sức mạnh của ta không thể lay chuyển được nó.”

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Nhị ca cũng không được sao?”

Cô gái đáp: “Nhị ca có thể thử. Nhưng phong ấn này ở bên trong cơ thể của đệ. Nếu huynh ấy cưỡng ép phá bỏ thì đệ căn bản không chịu được nổi.”

Sắc mặt Diệp Quân tối sầm xuống.

Cô gái đột nhiên hỏi: “Tại sao không tự giải?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta đã từng thử rồi, nhưng lại hoàn toàn không có cách nào chống lại được nó, nhiều nhất chỉ có thể dựa vào sức mạnh ý chí của mình để chống đỡ một khoảng thời gian. Căn bản không thể phá bỏ hoàn toàn nó được, trừ phi kiếm của ta có thể tái tạo lại. Nhưng nếu muốn tái tạo kiếm của ta, thì cần phải khôi phục lại thực lực.”

Cô gái lại hỏi: “Vì sao không tự giải?”

Diệp Quân ngẩn người, sau đó đáp: “Mong Tam tỷ chỉ điểm.”

Cô gái đột nhiên chỉ vào giữa trán của Diệp Quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK