Một thanh kiếm bỗng bay ra.
Keng!
Diệp Quân ở phía xa bị nhát kiếm này ép lùi về sau, ngay khi hắn vừa mới dừng lại, cô gái đó đã xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó vươn tay nắm lấy chuôi kiếm rồi xoay mạnh người về phía trước.
Ầm!
Một luồng kiếm quang bỗng vỡ nát, sức mạnh cực lớn lập tức đánh bay Diệp Quân.
Cô gái váy vải bố thừa thắng xông lên đánh đuổi, thoáng chốc hàng vạn cô gái váy vải bố xuất hiện xung quanh Diệp Quân, hàng vạn kiếm quang hung hãn chém về phía hắn.
Đối mặt với kiếm kỹ đáng sợ của cô ta, Diệp Quân không dám sơ suất, lập tức thi triển thời không Tuế Nguyệt chồng chéo.
Hạng vạn tia kiếm quang của hai người bỗng tụ lại một chỗ.
Ầm!
Một tiếng nổ động trời bỗng vang lên.
Hai người cùng lùi về sau.
Sau khi dừng lại, Diệp Quân nhìn cánh tay hơi tê của mình, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn cô gái đằng xa, trong mắt đầy ý chí chiến đấu và sự phấn khích.
Kiếm tu cường đại.
Kiếm của cô gái này mạnh hơn Đại Kiếm Đế Quân - Cố Nam Dung trước kia rất nhiều, dĩ nhiên là Cố Nam Dung lúc còn chưa đột phá, về sau Cố Nam Dung đột phá, thực lực mạnh đến mức nào, hắn cũng không biết.
Lúc này cô gái váy vải bố cũng nhìn Diệp Quân, cô ta cứ nhìn chằm chằm hắn như thế, ánh mắt không hề dao động.
Nhìn cô ta, Diệp Quân cảm thấy hơi tò mò.
Cô gái này rất bình tĩnh, bình tĩnh như nước, cảm xúc không bao giờ dao động.
Hai người nhìn nhau, không nói gì, lại lao về phía đối phương.
Hàn Lăng nhìn sang người phụ nữ váy xanh ở đằng xa, cô ta búng ngón tay.
Tách!
Một âm thanh vang lên.
Ngay sau đó từng luồng khí tức cực mạnh ập đến như thủy triều trong thời không phía sau cô ta.
Hàn Lăng nhìn người phụ nữ váy xanh, khiêu khích nói: “Nào, cứ gọi tiếp đi”.
…
Gọi tiếp đi!
Thời không vỡ ra sau khi Hàn Lăng dứt lời, để một nhóm kỵ binh xuất hiện.
Bọn họ chỉ gồm tầm ba trăm người.
Ai nấy đều cao to vạm vỡ hơn người thường gấp mấy lần, thân khoác áo giáp màu vàng sậm, tay vác trường thương bạc, đầu đội mũ sắt, cả người tản ra khí tức của sự hủy diệt.
Con ngựa dưới thân họ không phải vật thường mà chính là ngựa Cổ Long - chi thứ của Long tộc. Chúng nó thân tựa rồng, có sáu cánh, mắt như sét, vó như lửa, đi đến đâu đều để lại những ngọn lửa lập lòe trong thời không.