Ở đằng xa, trong người Diệp Quân bỗng bộc phát ra từng tia Phật quang đáng, những tia Phật quang này lại bám chặt vào trên huyết mạch của Diệp Quân, nhất là huyết mạch phong ma.
Thanh lọc siêu độ!
Lúc này ông ta có các cường giả khác giúp đỡ, sức mạnh siêu độ của Bỉ Ngạn Giới mạnh lên gấp mấy lần.
Hòa thượng nhìn Diệp Quân: “Hủy diệt tận gốc huyết mạch của ngươi, xem ngươi nghịch thiên thế nào được”.
Nói rồi ông ta chỉ vào Diệp Quân.
Ầm!
Một sức mạnh siêu độ Phật pháp bí ẩn bay lên trời xuyên qua người Diệp Quân, sau đó làm tinh hà nứt ra.
Trong một tinh vực không xác định, một người đàn ông mặc áo xanh bỗng dừng lại, ông ấy quay người lại, một tia sáng xé toạc thời không, hung hãn lao về phía ông ấy.
Người đàn ông áo xanh híp mắt lại: “Đúng lúc ông đây không có cớ…”
Ở tình huống bình thường, người ngoài không thể thông qua huyết mạch của Diệp Quân để tìm hiểu về người đàn ông áo xanh này được. Suy cho cùng, với thực lực bây giờ của ông ấy, tất cả nhân quả đều không thêm vào người được, chỉ cần ông ấy không đồng ý, không ai có thể tìm hiểu, nhưng vì ông ấy quan tâm tới cháu trai của mình, cho nên, ông ấy không từ chối một số sự tìm hiểu, đặc biệt là loại tìm hiểu thông qua cháu trai mình.
Khi nhìn thấy luồng Phật quang đánh tới, ánh mắt người đàn ông áo xanh từ từ trở nên lạnh giá, ông ấy phẩy tay áo một cái.
Ầm!
Luồng Phật quang lập tức tan vỡ.
Còn ở trong Bỉ Ngạn Giới đằng xa, hòa thượng dường như cảm nhận được điều gì đó, đột nhiên quay đầu, con ngươi đột nhiên co rút lại, “Sao…”
Còn chưa dứt lời, ông ta đã âm thầm lặng lẽ biến mất ngay tại chỗ.
Biến mất cùng ông ta, còn có toàn bộ Bỉ Ngạn Giới.
Mà ở vũ trụ thế giới khác, giờ khắc này cũng có mấy cường giả Phật gia trước kia giúp hòa thượng làm phép cũng đột nhiên chết tại chỗ.
Tới lúc chết bọn họ cũng không rõ bản thân chết như thế nào!
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi thứ bị xóa bỏ.
Cảnh tượng đột ngột này khiến hai mắt của đám người Bùi thần hầu ở ngoài mở to, đều không thể tin được.
Người đang sống sờ sờ, sao đột nhiên không còn nữa rồi?
Phạn Chiêu Đế dẫn đầu từ từ quay đầu nhìn vực sâu tinh không, cô ta cau mày lại.
Còn ở chỗ xa trong tinh không, người đàn ông áo xanh nhìn về phía Kiếp Giới ở Chân vũ trụ, ánh mắt như băng, ngay lúc này, một âm thanh đột nhiên truyền tới bên tai ông ấy.
Nghe thấy âm thanh kia, mày của người đàn ông áo xanh khẽ cau lại, sau khi im lặng giây lát, lạnh lẽo nói: “Có thể chịu khổ, nhưng người không thể chết, nếu không, ông đây sẽ không cho ai mặt mũi hết.”
Nói rồi, ông ấy quay người hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở vực sâu tinh hà.
Chân vũ trụ, Kiếp Giới.
Phạn Chiêu Đế thu mắt về, cô ta nhìn về phía Diệp Quân cách đó không xa, lúc này toàn thân Diệp Quân bùng cháy, dáng vẻ rất hung tợn.
Vừa nãy hắn bị sức mạnh của thanh lọc siêu độ giày vò cho rất thảm.
Hắn cũng không ngờ đối phương đang đánh nhau mà còn gọi người giúp đỡ được!
Được lắm!
Không cần giảng võ đức luôn.
Bùi thần hầu nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, hơi nghi ngờ nói: “Phạn thần hầu, người vừa nãy ra tay là ai?”
Phạn Chiêu Đế bình tĩnh nói: “Không quan trọng.”
Bùi thần hầu nhìn Phạn Chiêu Đế một cái, không nói gì.