Khi hai người dừng lại, họ đã cách xa nhau tận nghìn trượng!
Dung Nhược cầm đao bằng tay phải, quanh người tản ra đao mang và đao thế cực kỳ mạnh mẽ, hai luồng sức mạnh cường đại kia khiến thời không xung quanh hắn ta liên tục rung lên như nước sôi, rất kinh khủng.
Ở đối diện hắn ta, trên người Diệp Khải có tia chớp loé lên, khiến y tựa như lôi thần giáng trần.
Lúc này, khí thế của Diệp Khải tựa như biển lớn, khiến thời không xung quanh liên tục nứt vỡ.
Những thiên tài thần linh ở một hướng khác quan sát Diệp Khải với nét mặt vô cùng nặng nề.
Bọn họ cũng không ngờ rằng thiên tài của vũ trụ Quan Huyên này lại mạnh đến thế, còn có thể ngang tài ngang sức với yêu nghiệt đứng thứ hai mươi trong bảng Chân Võ là Dung Nhược.
Dù vũ trụ Quan Huyên vẫn luôn đối đầu với Chân vũ trụ, nhưng thế hệ trẻ ở Chân vũ trụ luôn rất coi thường thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên.
Dẫu sao trước đây khi giao thủ, thế hệ trẻ của Chân vũ trụ gần như đều thắng áp đảo!
Mà bây giờ bọn họ chợt phát hiện, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ.
Ở phía xa, Dung Nhược nhìn Diệp Khải, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu và sự hưng phấn.
Nếu người ở đây quá yếu thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Cao thủ trước giờ đều không sợ đối thủ quá mạnh!
Dung Nhược đột nhiên tiến lên một bước: “Sát Na!”
Xoẹt!
Hắn ta còn chưa dứt lời mà thời không trước mặt Diệp Khải đã nổ tung, một thanh đao phá không bay tới, chém thẳng về phía y.
Thanh đao này thật sự quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến ngay trước mặt Diệp Khải!
May mà Diệp Khải đã đề phòng từ trước, y lập tức siết chặt hai tay, trong nháy mắt, lôi ấn giữa chân mày y lập tức biến thành một tia lôi quang bắn ra, đánh về phía thanh đao đáng sợ này!
Ầm!
Lôi quang và đao mang nổ tung, hai luồng sức mạnh đáng sợ đồng thời bộc phát, một cơn sóng xung kích năng lượng mạnh mẽ lập tức lan ra đồng thời đánh bay cả hai người, còn lan ra tận mấy nghìn trượng, trong nháy mắt, thời không trong phạm vi mấy nghìn trượng lập tức nứt như mạng nhện, cực kỳ kinh khủng.
Sau khi dừng lại, khoé miệng Diệp Khải có một dòng máu tươi chậm rãi chảy xuống, chẳng những thế, hai cánh tay của y cũng đều nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn rơi.
Khoé miệng Dung Nhược cũng có một dòng máu chảy xuống.
Trong lần so chiêu vừa rồi, hai người đều bị thương.
Dung Nhược lau đi máu tươi trên khoé miệng, hắn ta cười khẽ một tiếng, sau đó nhìn về phía Diệp Khải, rồi đột nhiên giẫm chân phải một cái.
Vụt!
Trong nháy mắt, xung quanh xuất hiện vô số tàn ảnh.
Diệp Khải ở phía xa híp mắt lại, y chắp hai tay.