Từ Chân cười nói: “Nhưng vũ trụ sẽ bị hủy diệt”.
Diệp Quân thầm thở dài.
Từ Chân hỏi: “Có phải rất khó xử không?”
Diệp Quân gật đầu.
Từ Chân mỉm cười: “Đời người là thế đấy, nhiều lúc không thể được như ý”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra ta nghĩ cũng không cần phải đắn đo nhiều”.
Từ Chân lập tức có hứng thú: “Là sao?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Các tu sĩ chúng ta từ lúc bắt đầu tu hành đã tranh đoạt với người khác, với trời đất, có thể nói tu hành vốn dĩ là nghịch thiên. Nếu vì cướp đoạt vũ trụ mà gây ra việc Vũ Trụ Kiếp nổ tung, cơ thể tiêu biến, đó cũng là do tự chuốc lấy, không thể trách người khác”.
Từ Chân gật đầu, tán thưởng: “Nói hay lắm”.
Diệp Quân nói: “Nếu ta nắm quyền quản lý toàn bộ vũ trụ thì ta sẽ đưa ra một số hạn chế nhưng cũng sẽ không cắt đứt con đường tu luyện của các sinh linh, còn Vũ Trụ Kiếp, nếu nó nổ tung thật, toàn bộ vũ trụ sẽ cùng nhau chống lại, nếu không chống lại được thì cả vũ trụ cùng chết thôi”.
Từ Chân mỉm cười: “Cậu là người có cái nhìn rất thoáng nhưng ta phải nhắc nhở cậu, nếu có ngày đó thật thì có lẽ cậu sẽ rất đau khổ, vì có vài người và vài việc không phải nói buông là buông được”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu, từ xưa đến nay đều là nói thì dễ mà làm lại khó”.
Từ Chân nhìn Diệp Quân, mỉm cười không nói gì.
Lúc này đồ ăn đã bắt đầu được bưng lên.
Từ Chân nhìn cái nồi trước mặt, cười nói: “Đây là món đặc sản có tiếng ở đây, tên là canh chua cá, cậu mau thử đi”.
Nói xong, cô ta gắp một miếng cá bỏ vào bát Diệp Quân.
Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn”.
Hắn gắp miếng cá lên cho vào miệng, thịt cá rất mềm, hơi chua, rất đặc biệt.
Từ Chân hỏi: “Thế nào?”
Diệp Quân cười nói: “Ngon đấy”.
Từ Chân khẽ cười, lại gặp một món cho Diệp Quân: “Có biết đây là gì không?”
Diệp Quân lắc đầu.
Từ Chân cười nói: “Món này là đậu phụ viên, được làm từ đậu phụ chiên, rải ớt bột lên trên, cực kỳ ngon”.
Cô ta vừa nói vừa đổ một ít ớt bột lên món đậu phụ viên đó.
Diệp Quân ăn một miếng, sau đó nói: “Ngoài xốp trong mềm, hương vị rất ngon”.
Từ Chân mỉm cười, cũng gắp một viên cho vào miệng mình.
Không lâu sau, đồ ăn liên tục được mang lên.
Diệp Quân nhận ra hương vị đồ ăn vặt đặc sản ở đây khá ngon, ngon hơn cả thịt rồng.