Bất ngờ!
Diệp Quân rất bất ngờ.
Hắn không ngờ, tộc Đệ Nhất sẽ dùng cách này để chiếm đoạt số kiếp và huyết mạch Đại Đế của mình.
Thật là khác người!
Thấy thân thể tuyệt đẹp của cô gái trước mặt, hắn không còn suy nghĩ gì khác, hắn bây giờ, tốt xấu gì cũng là Đại Đế, hơn nữa, còn là một bị Kiếm Đế, lẽ nào sẽ động lòng vì vẻ đẹp?
Người đẹp trong mắt hắn, như xương sọ thôi!
Trông Đệ Nhất Tĩnh Chiêu rất bình tĩnh, nhưng Diệp Quân vẫn phát hiện, lông mi của cô ta đang khẽ run.
“Nếu lòng trong sạch, trời sập cũng không sợ, mọi thứ đổi nhưng vẫn bĩnh tĩnh, tinh thần vui vẻ, không khí im lặng.”
Diệp Quân thầm đọc khẩu quyết, sau đó nhặt quần áo trên đất choàng lên người cô ta, che phủ thân thể tuyệt đẹp của cô ta: “Cướp huyết mạch Đại Đế của ta, còn có số kiếp Đại Đế của ta, cô có thể thành đế không?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quân chằm chằm: “Đây là một cơ hội.”
Diệp Quân lắc đầu nói: “Cách thành đế này, cũng không thể coi là Đại Đế thật sự gì.”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cau mày.
Diệp Quân còn muốn nói gì đó, nhưng đúng lúc này, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bỗng đẩy hắn lên giường, khoảnh khắc tiếp theo, hắn còn chưa kịp phản ứng gì, quần áo trên người hắn và cô ta đã hóa thành tro bụi.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đè Diệp Quân dưới người, nhìn xuống Diệp Quân, ánh mắt kiên định: “Hơn hai trăm triệu năm qua, tộc Đệ Nhất ta chưa sinh ra Đại Đế nào nữa, nếu còn không sinh ra Đại Đế nữa, tộc Đệ Nhất ta sẽ suy bại, sau đó bị người ta cắn xé.”
Hai tay Diệp Quân mở ra, nhìn chằm chằm Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: “Vậy cô tới đi.”
Huyết mạch!
Huyết mạch phàm nhân và huyết mạch phong ma trong người hắn là khắc tinh của mọi huyết mạch, chiếm đoạt huyết mạch của hắn? Phạn Chiêu Đế cũng không làm được!
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, thân thể cô ta khẽ run rẩy.
Hai tay Diệp Quân gối sau đầu, vẻ mặt bình tĩnh.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu im lặng.
Hai mắt bốn mắt nhìn nhau, không khí trong phòng đột nhiên trở nên mập mờ, vì đều đã sạch bóng rồi, đặc biệt là góc độ này của Diệp Quân, phong cảnh hắn nhìn thấy thật sự là người thường không thể tưởng tượng nổi.
Diệp Quân phá vỡ im lặng trước: “Đại Đế trong thế giới, lẽ nào được tạo thành từ cách hèn hạ này à? Tự cô nghĩ đi, cái này có thực tế không?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu im lặng không nói.
Diệp Quân tiếp tục nói: “Xuống đi! Nói chuyện hẳn hoi.”
Mặc dù hắn nhìn người đẹp như nhìn xương sọ, nhưng hai người cứ trần trụi đè lên nhau như vậy, hắn vẫn sẽ có phản ứng.
Suy cho cùng, trong người hắn cũng có loại huyết mạch phong ma không bình thường mà.
Huyết mạch phong ma: “…”
Nhìn thấy Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hơi dao động, Diệp Quân lại nói: “Nếu thành đế mà dễ như vậy, lẽ nào Đại Đế trên đời này lại ít đến thế?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu im lặng rất lâu: “Ngươi nói đúng.”
Nói rồi, hai tay cô ta chống lên ngực Diệp Quân, muốn đứng dậy, nhưng lúc cơ thể cô ta động đậy, khoảnh khắc tiếp theo...
Soạt!
Mắt hai người đều mở ra.
Vào trong luôn rồi!
Không cẩn thận đi vào rồi!