Diệp Quân cầm nhẫn không gian đưa tới trước mặt Nhị Nha, cười bảo: “Mọi người chọn trước đi”.
Nhị Nha và Tiểu Bạch nhìn nhau, sau đó lắc đầu.
Họ không ưng ý cái nào hết.
Diệp Quân mỉm cười, cất nhẫn không gian đi, tính cả nhẫn không gian của nhà họ Kỳ và nhẫn không gian của Đạo Thị, hiện giờ hắn đang rất giàu, trong hai chiếc nhẫn không gian có mười hai nguồn Tổ Mạch, trong đó Đạo Thị đã có tám nguồn, phải công nhận là Đạo Thị thật sự rất giàu.
Cộng thêm mười hai nguồn Tổ Mạch này, hiện giờ hắn đã có hai mươi mốt nguồn Tổ Mạch.
Ngoài ra còn có hàng trăm loại thần bảo, các loại linh đan, linh thảo… Nhất là Tổ Nguyên, bây giờ hắn đã có cả mấy vạn đạo, hầu hết những thứ này đều lấy được từ Đạo Thị. Mà những thần bảo này cũng có giá trị rất cao, nếu mang đi bán chắc chắn có thể đổi được không ít Tổ Nguyên.
Tóm lại lần này hắn thật sự kiếm được rất nhiều tiền.
Như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân xòe tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt Thần Dã, trong nhẫn không gian có một nguồn Tổ Mạch.
Thần Dã cũng hơi bất ngờ: “Diệp tiểu hữu, đây là?”
Diệp Quân cười bảo: “Trận chiến với Đạo Thị may nhờ có tiền bối, đây là thứ tiền bối xứng đáng nhận được”.
Thần Dã lắc đầu: “Không liên quan đến ta”.
Ông ta biết rõ trận chiến Đạo Thị có thể chiến thắng hoàn toàn là nhờ vào Nhị Nha, Tiểu Bạch và bản thân Diệp Quân, không liên quan đến ông ta lắm.
Nhưng Diệp Quân lại cười bảo: “Ông cứ nhận lấy đi”.
Thần Dã do dự một chút rồi nói: “Cảm ơn”.
Nói xong ông ta nhận lấy nhẫn không gian.
Diệp Quân quay đầu nhìn Triệu Lão bên cạnh, sau đó bảo: “Tuy đạo cung đã bị ta phá, nhưng Đạo Thị vẫn cần tiếp tục vận hành”.
Triệu Lão gật đầu ngay: “Nên vận hành”.
Mỗi năm Đạo Thị đều có thể mang đến lợi ích cực lớn, nếu cứ hủy bỏ luôn thì tiếc quá.
Diệp Quân nhìn Triệu Lão, không nói gì.
Triệu Lão chợt hơi căng thẳng, đương nhiên cũng hơi kích động, bởi vì ông ta biết rất rõ ứng cử viên sáng giá nhất để quản lý Đạo Thị hiện giờ chính là mình.
Diệp Quân cười: “Ông liên lạc với tất cả người Đạo Thị đi, bảo họ đến gặp ta”.
Triệu Lão hơi thất vọng, nhưng rồi vẫn gật đầu, cung kính đáp: “Được”.
Nói xong ông ta lui đi.
Lúc này Thần Dã cũng nói: “Diệp tiểu hữu định để Triệu Lão giúp ngươi quản lý Đạo Thị à?”
Diệp Quân lắc đầu.
Thần Dã cũng hơi ngạc nhiên.
Diệp Quân cười khẽ: “Ta sẽ để người của mẹ ta đến quản lý Đạo Thị!”