Lục Trầm vô cùng kinh ngạc, vừa nhìn đã biết kim tinh này là kim tinh cực phẩm, chắc chắn không phải loại thư viện Quan Huyên cho lão có thể sánh bằng.
Diệp Quân nói: “Tiền bối, ta chỉ phòng vệ, gã đánh ta một quyền đã suýt giết chết ta rồi, vì vậy…”
Lục Trầm bình tĩnh cất đồ đi, sau đó cười nói: “Ta hiểu rồi!”
Diệp Quân im lặng, không nói gì nữa.
Nếu ngươi có quyền, quy tắc đương nhiên sẽ phục vụ ngươi. Nếu ngươi có tiền, quy tắc sẽ thay đổi linh hoạt. Nếu ngươi không có gì cả, vậy thì quy tắc sẽ dành riêng cho ngươi!
Lúc này, Lục Trầm quay người đi đến trước mặt mọi người: “Ta đã biết rõ mọi chuyện rồi, vị tiểu huynh đệ này đúng là phòng vệ, mọi chuyện đều là lỗi của Mộ Bạch!”
Khưu trưởng lão sững sờ nói: “Phó viện trưởng…”
Lục Trầm lạnh lùng nhìn Khưu trưởng lão: “Ta đã nói với ông rất nhiều lần rồi! Chuyện gì cũng phải điều tra kỹ lưỡng, sau đó mới có thể đưa ra kết luận, Lão Khưu, tính nóng nảy này của ông nhất định phải thay đổi! Giải tán đi!”
Nói xong, lão quay người rời đi.
Đội hộ vệ của viện chấp pháp cũng đi theo sau.
Khưu trưởng lão vẫn sững sờ tại chỗ.
Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân, sau đó đi tới trước mặt hắn nói: “Đi thôi!”
Nói xong, bà ấy kéo Diệp Quân rời đi.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Khưu trưởng lão nhìn theo bóng lưng của Diệp Quân, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này, Diệp Quân quay đầu liếc nhìn Khưu trưởng lão, nhưng không lên tiếng.
Trong điện.
Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân: “Ngươi nói ngươi đút lót ông ta rồi sao?”
Diệp Quân gật đầu.
Phí Bán Thanh nói: “Bao nhiêu?”
Diệp Quân đáp: “Một ngàn viên kim tinh!”
Phí Bán Thanh hơi nheo mắt: “Ngươi giàu thật!”
Diệp Quân im lặng.
Phí Bán Thanh im lặng một lúc rồi nói: “Tội cậu ta không đáng chết!”
Diệp Quân lắc đầu: “Đó là vì gã chết rồi! Trong lòng đạo sư, bây giờ gã là kẻ yếu! Nhưng nếu ta không có thực lực, thì hôm nay ta sẽ thế nào đây? Không phải ta không lý luận với với gã, nhưng đổi lại là sự chế giễu coi thường của gã!”