Ngao Thiên Thiên chớp mắt: “Năm đó ta đi tìm huynh là vì muốn giết huynh”.
Diệp Quân cũng lập tức bật cười, lúc trước hắn và tộc Thiên Long suýt đã trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Đúng là sự đời vô thường.
Ngao Thiên Thiên chợt khẽ nói: “Cảnh giới Nhân Đạo?”
Diệp Quân thôi suy nghĩ, khẽ gật đầu, hắn mở lòng bàn tay, một thanh ý kiếm xuất hiện.
Cảnh giới Nhân Đạo!
Sau khi cảnh giới thăng cấp, thực lực tổng thể của hắn cũng được nâng lên rất nhiều.
Ngao Thiên Thiên chợt nói: “Dung hợp thử không?”
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Ngao Thiên Thiên khẽ cười, sau đó biến thành một tia kim quang bay vào người Diệp Quân.
Ầm!
Trong nháy mắt, một hơi thở long uy đáng sợ chợt bay lên trời từ trong người Diệp Quân.
Diệp Quân chậm rãi siết chặt hai tay, lúc này, hắn cảm nhận được trong cơ thể có một sức mạnh vô cùng vô tận, lúc này, hắn lại cảm nhận được cảm giác vô địch kia một lần nữa.
Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười khẽ, mỗi lần khi có cảm giác này đều sẽ bị người ta đánh.
Không thể có cảm giác này được!
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, hắn hít sâu một hơi, Ngao Thiên Thiên thật sự đã bổ sung vào những khuyết điểm của sức mạnh cơ thể, khả năng phòng ngự và lực lượng tinh thần của hắn, có thể nói bây giờ hắn gần như là hoàn mỹ.
Dù không có kiếm Thanh Huyên, cao thủ cảnh giới chín phần thần tính trở xuống vẫn không phải đối thủ của hắn.
Nghĩ thế, Diệp Quân không nhịn được nở nụ cười, nụ cười dần tươi hơn.
Hay là đấu tay đôi với Nhị Nha thử?
Một suy nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu Diệp Quân, nhưng sau đó nhanh chóng bị hắn gạt đi.
Tuy bây giờ hắn rất tự tin, cũng đã có cảm giác vô địch kia, nhưng trực giác nói với hắn nếu bây giờ đi tìm Nhị Nha, chắc chắn hắn sẽ bị đánh một trận.
Đùa à, Nhị Nha là người có thể đỡ được cả kiếm Thanh Huyên đấy.
Tuy hiện tại dưới sự gia trì của Ngao Thiên Thiên, cơ thể của hắn đã đạt tới một mức độ rất kinh khủng rồi, nhưng chắc chắn vẫn không thể bằng được kiếm Thanh Huyên.
Lúc này, Nhược Mệnh xuất hiện trước mặt Diệp Quân, cô ấy quan sát Diệp Quân, sau đó nói: “Cảnh giới Nhân Đạo?”
Diệp Quân cười nói: “Phải”.
Nhược Mệnh cười khẽ: “Chúc mừng”.
Diệp Quân quan sát Nhược Mệnh một lúc, sau đó nói: “Nhược tỷ có thăng cấp không?”
Nhược Mệnh lắc đầu: “Bây giờ ta muốn tiến thêm một bước còn khó hơn lên trời, có thể nói đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng”.
Nói đến đây, cô ấy cũng hơi bất lực.
Muốn từ tám phần thần tính lên được chín phần thần tính thật sự quá khó.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Quyển sổ của Thần Nhất…”