Một người trong đó chính là nữ kiếm tu váy vải bố đã đánh với hắn lúc nãy.
Còn có một cô gái mặc áo đen, tóc dài ngang vai, tay phải cũng cầm một thanh kiếm.
Hai kiếm tu.
Người này chính là đại đệ tử của cô gái áo bào trắng, tên là Hàn Lăng.
Cũng là thiếu chủ Quá Khứ Tông.
Hàn Lăng cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới: “Đệ tử Kiếm Các ở đâu?”
Vèo!
Thời không xung quanh bỗng vang lên cả ngàn tiếng kiếm kêu, sau đó thời không xung quanh nứt ra, hàng trăm kiếm tu cực mạnh chậm rãi bước ra.
Kiếm Các của Quá Khứ Tông.
Hàng trăm kiếm tu đều là cường giả cảnh giới Đế Quân.
Ngay khi họ xuất hiện, một loạt kiếm thế đáng sợ nghiền nát và hủy diệt thế giới này từng tầng một, cực kỳ đáng sợ.
Thế nhưng ngay lúc này, Hàn Lăng lại nói: “Thức Thần Vệ ở đâu?”
Rầm!
Một trận pháp dịch chuyển cực lớn bỗng xuất hiện bên phải Diệp Quân, sau đó ba mươi sáu cường giả áo giáp màu máu bước ra.
Áo giáp của những cường giả này giống như máu đông lại, cực kỳ quỷ dị, khí tức cường đại toát ra từ trên người họ còn đáng sợ hơn đám cường giả Kiếm Tông kia.
Thức Thần Vệ!
Đây là đội cận vệ trước đó của tông chủ Quá Khứ Tông.
Hàn Lăng cúi đầu nhìn Diệp Quân bên dưới: “Hôm nay chúng ta không thách đấu đơn nữa mà sẽ đánh hội đồng, thế nên ngươi gọi người đi”.
Diệp Quân im lặng.
Gọi người?
Không có ai để gọi cả.
Ngay lúc này thời không bên cạnh Diệp Quân bỗng nứt ra, ngay sau đó một người phụ nữ váy xanh chậm rãi bước ra…
“Mẹ kiếp!”
Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: “Má ơi…”
Nó vừa nói vừa lập tức rời khỏi cơ thể Diệp Quân, sau đó bay đến trước mặt người phụ nữ, cung kính cúi chào.
Diệp Quân ngây người.
Tháp gia hành lễ?
Chuyện gì đây?
Hắn biết tính tình của Tháp gia, mặc dù người này bình thường cười nói toe toét vô tâm như thế nhưng vẫn chưa từng hành lễ với ai.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ, bà ấy mặc một bộ váy xanh, tóc như thác nước, cả người toát ra khí chất lạnh nhạt, trầm tĩnh hệt như hoa lan, hoa cúc.
Diệp Quân nhíu mày.
Hắn không biết người phụ nữ này.
Đây là ai?