Tinh vực Cựu Thổ.
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu nhớ lại những ký ức không trọn vẹn của Ung Chủ và Huyền Chính, không bao lâu sau, hắn đã hiểu đại khái về Cựu Thổ này.
Rất nhiều năm trước, tinh vực Cựu Thổ chỉ có một nền văn minh, đó chính là nền văn minh Cựu Thổ, nền văn minh này là nền văn minh bản địa của Cựu Thổ, nhưng sau này, vì ở đây có Linh Tổ Mạch trong truyền thuyết nên nơi này trở thành vùng đất mơ ước của vô số nền văn minh.
Linh Tổ Mạch!
Đây là linh mạch cao cấp nhất trong vũ trụ trước mắt, tương truyền rằng, linh mạch ở cấp này chỉ thuộc về tổ văn minh trong truyền thuyết.
Tổ văn minh!
Tương truyền, chủ nhân nền văn minh đứng đầu chính là cộng chủ của tất cả nền văn minh vũ trụ, cũng chính là cộng chủ của vũ trụ.
Tương truyền rằng năm đó vị cựu thần của nền văn minh Cựu Thổ đã tới tổ tinh hệ trong truyền thuyết và lấy được Linh Tổ Mạch ở trong đó.
Dù là thật hay giả thì trong số các nền văn minh đã biết, hiện nay chỉ có Cựu Thổ có Linh Tổ Mạch, mà điều đáng sợ nhất của Linh Tổ Mạch này chính là linh khí có thể liên tục sinh ra, hơn nữa, cấp bậc của linh khí này còn vượt xa tất cả các linh mạch khác!
Cũng chính vì vậy, toàn bộ Cựu Thổ đã trở thành niềm mơ ước của vô số nền văn minh, cũng may thực lực của nền văn minh Cựu Thổ vô cùng mạnh mẽ, nhất là Cựu Thần, quả thật là vô địch trần đời, trấn áp hết thảy, vì vậy, dù ao ước đến nhường nào thì cũng không có bất kỳ nền văn minh nào dám ra tay với Cựu Thổ.
Nhưng sau khi Cựu Thần của Cựu Thổ đột nhiên biến mất, nền văn minh Cựu Thổ trở thành rồng mất đầu, ngay sau đó, các nền văn minh khác bắt đầu nhăm nhe Cựu Thổ. Sau này, dưới sự chỉ dẫn của Vĩnh Sinh Chủ, nền văn minh Vĩnh Sinh đã định cư ở Cựu Thổ.
Sau đó nữa, nền văn minh Toại Minh đến, cuộc chiến dựng nước lúc đó của nền văn minh Toại Minh vô cùng kịch liệt, nhất là Bi Tâm Từ, quan chấp hành đứng đầu của nền văn minh Toại Minh, vừa mới tới Cựu Thổ đã lập tức nghiền nát hết tất cả bằng tư thế bất khả chiến bại và được coi là người kinh khủng nhất sau Cựu Thần.
Sau đó, nền văn minh Toại Minh cũng dừng chân tại Cựu Thổ.
Cuối cùng, ba nền văn minh hợp thành cộng thức, thành lập liên minh, vẫn luôn chung sống hòa bình với nhau cho tới tận bây giờ.
Đương nhiên, trong thời kỳ đó cũng đã xuất hiện một sự kiện trọng đại, đó chính là quan chấp hành đứng đầu Bi Tâm Từ của nền văn minh Toại Minh đột nhiên phản bội, suýt chút nữa đánh tan toàn bộ Cựu Thổ!
Ba nền văn minh liên thủ lại, cuối cùng cũng chặn được nàng ấy!
Nhưng rốt cuộc là chuyện gì, đến nay vẫn chưa rõ.
Một lát sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, nhẹ giọng nói: “Cựu Thần, Vĩnh Sinh Chủ, Bi Tâm Từ.”
Những cái tên này vừa nghe đã biết là đại lão!
Tiểu Tháp nói: “Tiếp theo đây, ngươi có dự định gì?”
Diệp Quân cười nói: “Thấy chiêu phá chiêu.”
Nói xong, hắn đi về đằng xa.
Tiểu Tháp đột nhiên thấp giọng thở dài: “Tiểu tử, ta cảm thấy kẻ địch của ngươi còn mạnh hơn cả cha ngươi.”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Thật ra cũng tốt, ngươi nghĩ xem, trong thế tục, nếu có người muốn làm hoàng đế thì chẳng phải kẻ địch của hắn sẽ vừa đông vừa mạnh sao? Đương nhiên tên chó má chủ nhân bút Đại Đạo này dám làm vậy với ta, ta không thể nhịn được.”
Vừa nghĩ tới tên quét sân ngu ngốc kia, hắn lại thấy tức...
Kẻ địch bình thường thì hắn có thể chấp nhận, nhưng kẻ địch bất thường kiểu này, mẹ kiếp, đánh thế nào được chứ?
Đây không phải là đang ép hắn trở thành vua dựa dẫm sao?
Nghĩ tới đây, Diệp Quân cả kinh!
Mẹ nó!
Ý đồ của tên chủ nhân bút Đại Đạo kia chắc không phải là như vậy đó chứ?
Cuộc chiến tranh giành Đại Đạo!
Trước kia cha sáng lập ra thư viện để thiết lập trật tự cũng đã trải qua không biết bao nhiêu khổ cực? Sau này, thời đại của cha kết thúc, không ở đây tham gia chiến đấu nữa
m mưu!
Hắn cảm giác đó là một âm mưu lớn, tên chó má chủ nhân bút Đại Đạo này định ép mình vào cuộc chiến tranh giành Đại Đạo!
Ôi!
Diệp Quân đột nhiên thở dài.
Vừa phải đối phó với nền văn minh Toại Minh, vừa phải cẩn thận đề phòng chủ nhân bút Đại Đạo chơi xấu sau lưng, hắn thật sự rất mệt mỏi.
Mình đang thiếu người giúp!
Tiểu Tháp nói: “Đừng than thở nữa, ta giúp ngươi.”
Diệp Quân nói: “Tháp gia, ta không có ý gì khác, nhưng ngươi nên thăng cấp rồi.”
Tiểu Tháp: “...”
Ngay lúc này, Diệp Quân đột nhiên quay đầu lại nhìn, cách mấy ngàn dặm về phía bên phải có một chiếc tàu sao bay vụt qua, khi thấy chiếc tàu sao kia, Diệp Quân nhất thời cả kinh, chiếc tàu sao lớn không tưởng, nó lớn ngang bằng một tinh cầu, tốc độ rất nhanh, vừa mới xuất hiện ở tinh vực này, một luồng áp lực kinh khủng như dời núi lấp biển đã lập tức nghiền nát hắn.
Diệp Quân vội vàng phóng thích kiếm thế phòng ngự, nhưng khu vực thời không hắn đang đứng vẫn bị chèn ép tới nỗi thay đổi hình dạng.
Lúc này, tốc độ của chiếc tàu sao kia đột nhiên chậm lại.
Diệp Quân nhìn qua, sĩ binh đang đứng trên tàu sao kia có tầm hơn mười ngàn người, cơ giáp trên người bọn họ đều là màu vàng, tỏa ra ánh kim quang nhàn nhạt, trong tay còn cầm một cây trường thương.
Trên bả vai mỗi người còn có một cơ giáp cỡ nhỏ.
Nền văn minh Vĩnh Sinh!
Diệp Quân rất tò mò, vì đó là một trong ba nền văn minh, nền văn minh Vĩnh Sinh này là nền văn minh Kỹ Thuật, bọn họ phát triển đạo Kỹ Thuật, chứ không phải võ đạo.
Diệp Quân tò mò đánh giá cơ giáp trên người những cường giả kia, những cơ giáp này trông rất phức tạp, tràn đầy cảm giác công nghệ cao, nhưng không biết uy lực thế nào.
Ngay tại lúc này, đám sĩ binh kia đột nhiên tản ra hai bên, tiếp đó, một cô gái chậm rãi bước ra, cô gái cũng mặc cơ giáp, nhưng cơ giáp cô ta mặc là màu trắng, dưới sự nổi bật của bộ cơ giáp này, dáng người của cô ta càng trở nên thon thả, mái tóc màu tím đậm được buộc thành đuôi ngựa, cả người nhìn vô cùng hiên ngang, tay phải cô ta cầm một thanh kiếm cơ giáp, trên thân kiếm phát ra kiếm mang quỷ dị.
Ngay lúc này, cô gái cũng chú ý tới Diệp Quân, khi thấy hắn, cô ta nhíu mày.
Diệp Quân nở một nụ cười hiền hậu.
Nhưng cô gái lại coi thường hắn, dẫn đám sĩ binh cơ giáp chỉnh tế tới tinh cầu ở đằng xa.
Cựu Thổ Tinh!
Thấy cô gái dẫn đám sĩ binh cơ giáp biến mất ở đằng xa, Diệp Quân lắc đầu cười một tiếng, thật ra hắn tò mò về nền văn minh Vĩnh Sinh này vì mẹ hắn cũng làm về kỹ thuật.
Tần Quan!
Diệp Quân thấp giọng thở dài, cũng không biết bà ấy đã đi đâu rồi.
Dù không thể gọi người, nhưng xin người nhà một chút tiền để phát triển cũng không thành vấn đề nhỉ?