Huyền Quân vậy mà lại không phải đối thủ của người này ư? Ai nấy đều kinh hãi.
Diệp Quân cũng ngạc nhiên chớp mắt. Hình như kẻ địch của hắn càng mạnh thì mấy vị người quen này cũng càng mạnh vậy.
Cũng dễ hiểu thôi, vì họ vẫn đang tu luyện, vẫn đang tiến bộ mà.
Nhưng hắn vẫn cứ cảm thấy có gì đó không đúng.
Bên kia, thân xác Huyền Quân đã nứt nẻ vài phần, máu bắt đầu rịn ra nhuộm đỏ trường bào.
Ánh mắt nhìn Đồ với vẻ trầm tư, ông ta vươn tay.
Đoàng!
Một tia sét vàng rực giáng xuống, hóa thành thanh trường thương trong tay. Khí tức ông ta tăng lên ngùn ngụt, tia sét phụt ra bốn phía.
Đây chính là Thần Minh Lôi Thương.
Thần Minh Khí cực phẩm của Thần Châu, còn mang theo sức mạnh Thần Minh bên trong.
Nhưng Đồ chỉ nhìn thoáng qua bằng ánh mắt xem thường.
Sắc mặt lạnh đi, Huyền Quân hóa thành một con lôi long bổ nhào tới trước. Uy lực dữ dội của nó khiến Thời không chấn động ầm ầm, ai nấy đều cảm thấy như bị bóp nghẹt, vội vàng vận sức chống lại.
Đồ đáp lại bằng một cú đấm.
Không màu mè, vô cùng đơn giản, trực tiếp và bạo lực.
Ầm!
Con lôi long dài vạn trượng kia vỡ thành nghìn mảnh, bản thân Huyền Quân bị đấm bay tít đi cùng vô số mảnh sấm sét vụn vỡ.
Lại thua nữa rồi!
Sắc mặt cường giả phe kia thoắt cái trắng bệch. Huyền Quân đã cầm Thần Minh khí cực phẩm mà vẫn không địch lại người phụ nữ kia là thế nào??
Ngược lại, Hề Trọng và Cổ Hạo như trút được gánh nặng.
Bây giờ mới thật sự thấy được hy vọng.
Chứ ban nãy là tuyệt vọng toàn phần.
Đồng thời họ cũng suy nghĩ. Người phụ nữ này không thuộc về Thần Minh Điện mà là cô cô của Diệp Quân, nói cách khác là thuộc về thế lực thứ ba.
Hai người bốn mắt nhìn nhau. Chẳng lẽ vị Diệp công tử này thật sự đến từ Đông Hoang?
Chỉ nghĩ thôi mà đã toát mồ hôi lạnh.
Cổ Hạo thì thầm: “Đừng nghĩ bậy, hắn tuyệt đối là người của Thần Minh”.
Hề Trọng chần chừ: “Lỡ như...”
"Không có lỡ!"
Cổ Hạo chém đinh chặt sắt: “Chắc chắn là vậy!"
Thấy Hề Trọng do dự gật đầu, Cổ Hạo lại bồi thêm: “Cho dù không phải cũng phải xem là phải!"
Hề Trọng: “...”
Diệp Quân cũng không rỗi rãi, nhân lúc Đồ đánh bay Huyền Quân thì cầm kiếm lao tới, chém vỡ trận pháp giải thoát cho Mục tu nữ.
Cô ta nhìn kiếm Thanh Huyền đầy khiếp sợ.
Diệp Quân cười lên: “Cô cô ta làm cho đó!"
Ánh mắt Mục tu nữ rơi vào Đồ: “Bà ấy ư?"
Diệp Quân lắc đầu: “Một vị khác cơ”.
Mục tu nữ ngoái lại: “Ngươi có tổng cộng bao nhiêu cô cô?"
Diệp Quân: “Nhiều lắm”.