Thấy cảnh này, Diệp Khải híp mắt lại, y siết chặt tay phải, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng sau lưng y chợt hét to, nó siết chặt hai tay, sau đó đánh mạnh về phía trước, trong nháy mắt, hàng vạn hàng nghìn lôi quang bay ra từ trong cơ thể của y.
Ầm!
Trên chiến trường có những tia đao khí phá không bay ra từ bốn phía xung quanh Diệp Khải, sau đó chém về phía khu vực lôi quang mà Diệp Khải đang đứng.
Oanh!
Trong hư không, những tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tục vang lên, mà mỗi khi tiếng nổ vang lên đều sẽ có vô số tia đao quang và lôi quang nổ tung, sau đó lan ra chân trời xung quanh, cực kỳ kinh khủng!
Cứ thế, sau khi kéo dài khoảng nửa canh giờ, Pháp tướng lôi thân nghìn trượng trên đầu Diệp Khải dần trở nên hư ảo.
Nhìn thấy cảnh này, nét mặt các thiên tài của vũ trụ Quan Huyên dần trở nên nặng nề.
“Trảm!”
Lúc này, trong thiên địa vang lên tiếng hét của Dung Nhược.
Sau tiếng hét to này, một tia đao quang chém xuống từ trên trời, nhắm thẳng vào Pháp tướng lôi thân nghìn trượng hư ảo kia.
Oanh!
Pháp tướng lôi thân ầm ầm vỡ tan!
Một bóng người liên tục lùi lại!
Là Diệp Khải!
Trong lúc Diệp Khải lùi lại, Dung Nhược tung người nhảy lên, chém thêm một đao về phía y.
Diệp Khải đang lùi lại nhìn thấy đao quang chém tới thì trợn mắt, y giẫm chân phải, giữa chân mày có một Pháp Tắc Thời Không ngưng tụ, ngay sau đó, thời không xung quanh y nổ tung.
Thời không phát nổ!
Ầm!
Chiến trường rung động dữ dội, sau đó, hai người đồng loạt lùi lại.
Thời không phía chân trời vỡ vụn, vô số ánh đao mạnh mẽ và mảnh vụn thời không bắn ra khắp xung quanh, toàn bộ chiến trường hư không trở nên hỗn loạn!
Khi Diệp Khải và Dung Nhược dừng lại, khoé miệng hai người đồng thời có máu tươi chảy xuống, hơn nữa còn ngày càng nhiều hơn, không chỉ có thế, lúc này, sắc mặt cả hai đều tái nhợt như tờ giấy.
Lúc này, Dung Nhược đột nhiên vứt vỏ đao đang cầm bên tay trái đi, hắn ta đặt thanh đao bên tay phải sang tay trái, sau đó rạch nhẹ một phát.
Rẹt!
Lòng bàn tay rách ra, máu tươi chảy xuống, chút máu tươi này lập tức thấm vào đao của hắn ta.
Cho đao ăn máu!
Thấy cảnh này, sắc mặt mấy người nhóm Tào Bạch lập tức trở nên rất nặng nề.
Máu tươi thấm vào, thanh đao trong tay Dung Nhược dần biến thành màu đỏ như máu, hắn ta nhìn Diệp Khải phía xa, nhẹ giọng cất lời: “Một lần nữa!”
Diệp Khải nhìn Dung Nhược, ngông cuồng cười to: “Cứ tự nhiên!”