Cô gái khẽ mỉm cười, sau đó cô ta mở lòng bàn tay, một giọt máu tươi chậm rãi bay ra từ trong lòng bàn tay của cô ta, cuối cùng dừng lại trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn giọt máu tươi kia, nó có màu đỏ nhạt, bên trong chứa đựng sức mạnh rất kinh khủng, tuy sức mạnh này không thể hiện ra ngoài, nhưng thời không xung quanh hoàn toàn không chịu được nên dần trở nên hư ảo.
Cô gái áo bào trắng nói: “Đây là huyết mạch tu la, thiên về chiến đấu”.
Diệp Quân nhìn về phía cô gái, cô gái khẽ mỉm cười: “Thuộc tính huyết mạch của công tử là gì?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Điên”.
Cô gái sững sờ, sau đó hỏi lại: “Điên ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Dứt lời, hắn mở lòng bàn tay, một giọt máu tươi bay đến trước mặt cô gái áo trắng.
Huyết mạch phong ma!
Cô gái mở lòng bàn tay, giọt máu chứa đựng huyết mạch phong ma kia rơi vào lòng bàn tay của cô ta, cô ta nhìn giọt máu trong tay, nét mặt dần trở nên nặng nề.
Một lúc lâu sau đó, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Huyết mạch của công tử thật sự rất không đơn giản”.
Diệp Quân cười khẽ, không nói gì.
Cô gái áo bào trắng chợt nói: “Công tử, nếu sau này có cơ hội, ngươi có thể đến làm khách ở nền văn minh Tu La”.
Diệp Quân lập tức lắc đầu: “Ta sẽ không đi”.
Cô gái thắc mắc: “Vì sao?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Cô gái áo giáp đen bên cạnh cô trước đó muốn giết ta”.
Cô gái cười khẽ, sau đó mở lòng bàn tay, một huy hiệu màu đỏ như lửa bí ẩn bay ra từ trong lòng bàn tay cô ta, cuối cùng dừng lại trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân nghi ngờ hỏi: “Đây là?”
Cô gái đáp: “Đây là huy hiệu học sĩ của ta, tượng trưng cho thân phận, ngươi giữ huy hiệu này, nếu sau này gặp phải người của nền văn minh Tu La thì đưa cho bọn họ xem, bọn họ sẽ không dám đối địch với ngươi đâu”.
Diệp Quân nhìn cô gái: “Vì sao?”
Cô gái áo bào trắng giải thích: “Dù nền văn minh Tu La hiếu chiến, nhưng chúng ta cũng rất thân thiện. Tuy ta không biết công tử đến từ nền văn minh nào, nhưng ta đại diện nền văn minh Tu La để kết bạn với Diệp công tử”.
Diệp Quân im lặng.
Cô gái nói tiếp: “Trong huy hiệu có bản đồ vị trí của nền văn minh Tu La, nếu công tử muốn đến đó thì cứ sử dụng nó là được… Ta rất mong công tử sẽ đến, lúc đó chúng ta có thể trao đổi thảo luận về huyết mạch”.
Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Được”.
Cô gái cười khẽ, không nói gì nữa mà xoay người rời đi.
Sau khi cô gái áo bào trắng rời đi, Diệp Quân nhìn huy hiệu trong tay mình, sau đó cười khẽ: “Chúng ta đi thôi!”
Dứt lời, hắn dẫn theo Nhất Niệm tiến vào trong Tiểu Tháp.