Ám U gật đầu, đã điều tra rõ, Nạp Lan tộc trưởng thật sự… Chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng, mong Các chủ tự mình quyết định”.
Nạp Lan Ca im lặng.
Ám U cung kính đứng đó, không nói gì.
Nạp Lan Ca nói: “Ngao Trấn là do cha ta sắp xếp à?”
Ám U đáp: “Ngao Trấn và tộc trưởng Nạp Lan âm thầm liên lạc, nhưng chuyện của tộc Thiên Long lần này không liên quan đến tộc Nạp Lan, đừng nói là tộc trưởng Nạp Lan, đến Các chủ và ta cũng không biết, lần này Viện trưởng thay đổi diện mạo trở về vũ trụ Quan Huyên. Tộc Thiên Long muốn đào tạo một thiên tài Yêu tộc, sau đó cho vào Yêu Đạo Viện để khống chế toàn bộ Yêu Đạo Viện, nhưng bọn họ không ngờ lại gặp Viện trưởng… Nhưng đúng là tộc trưởng Nạp Lan có lên kế hoạch, trong rất nhiều tộc đều có tai mắt của ông ấy, đương nhiên trong tộc Nạp Lan cũng có không ít tai mắt của các tộc khác…”
Nạp Lan Ca im lặng một lúc mới nói: “Chuyện lần này ông đã thông báo cho Tiểu Quân chưa?”
Ám U gật đầu: “Không dám giấu Các chủ, chuyện lần này là Viện trưởng bảo thuộc hạ âm thầm điều tra, vì thế thuộc hạ đã thông báo cho Viện trưởng đầu tiên”.
Nạp Lan Ca gật đầu: “Về Quan Huyên”.
Nói xong cô quay người rời đi.
Ám U cũng biến mất.
Tộc Nạp Lan.
Nạp Lan Ca ngồi ở vị trí cao nhất, bên cạnh cô là Nạp Lan Danh tộc trưởng Nạp Lan.
Trong điện chỉ có hai cha con.
Nạp Lan Ca mặt không cảm xúc, giữ chức vụ cao đã lâu, trên người cô lúc này cũng tự có một luồng uy áp vô hình.
Nạp Lan Danh khẽ nói: “Con biết hết rồi à?”
Nạp Lan Ca gật đầu.
Nạp Lan Danh lắc đầu cười: “Ám U lợi hại thật”.
Nạp Lan Ca hỏi: “Tại sao ạ?”
Nạp Lan Danh quay đầu nhìn cô: “Tiểu Ca, con là Các chủ của Tiên Bảo Các, là chủ mẫu của vũ trụ Quan Huyên, nhưng con có chắc chắn vị trí của mình được đảm bảo không? Con…”
Rầm!
Nạp Lan Ca bất ngờ đập bàn, chiếc bàn vỡ tan.
Tiếng của Nạp Lan Danh im bặt.
Mặt Nạp Lan Ca lạnh như băng, cô hít sâu một hơi rồi nói: “Cha, người thật sự nghĩ rằng không có tộc Thiên Long, không có Thiên Thiên cô nương, tộc Nạp Lan có con là có thể yên tâm rồi ư? Người sai rồi”.
Nạp Lan Danh cau mày.
Nạp Lan Ca lắc đầu: “Từ Nhu, Từ Thụ cô nương của Chân vũ trụ, mấy người của nền văn minh Thiên Hành, còn có Chu Phạn cô nương, năng lực của họ đều mạnh hơn con không biết bao nhiêu lần, con có thể trở thành Các chủ của Tiên Bảo Các, trở thành chủ mẫu trên danh nghĩa của vũ trụ Quan Huyên không phải vì năng lực của con cao tới đâu, chỉ vì con và Tiểu Quân quen biết sớm, nếu không vì vậy thì Tiên Bảo Các và nội các làm sao tới lượt con quản lý, phụ trách?”
Sắc mặt Nạp Lan Danh âm trầm nặng nề.
Nạp Lan Ca khẽ thở dài: “Cha, trước đây con đến nhắc nhở người là muốn nói với người thư viện rất phức tạp, rất nhiều người để mắt đến tộc Nạp Lan chúng ta, con cứ tưởng người hiểu hết, nhưng bây giờ xem ra, người vẫn chưa khống chế được dã tâm của mình”.
Nạp Lan Danh nhìn chằm chằm Nạp Lan Ca: “Tiểu Ca, con không thiếu gì hết, bao năm qua để tránh bị nghi ngờ, tuy con có hỗ trợ cho tộc Nạp Lan nhưng cũng hạn chế, con có thể toàn tâm toàn ý nghĩ cho Tiểu Quân, nhưng ta không thể không nghĩ ho tộc Nạp Lan. Ta biết ta chưa nhìn thấy thế giới rộng lớn, tầm nhìn hạn hẹp, nhưng con có biết bao năm qua tộc Nạp Lan ta đối mặt với tộc Thiên Long đã phải hạ mình đến mức nào không? Bọn họ vô cùng hung hãn, quá đáng”.
Nạp Lan Ca im lặng.
Nạp Lan Danh nói tiếp: “Con không muốn chúng ta cuốn vào vòng xoáy này, nhưng con có biết khi con trở thành Các chủ Tiên Bảo Các và chủ mẫu của vũ trụ Quan Huyên, tộc Nạp Lan ta đã không thể tránh khỏi việc bị cuốn vào vòng xoáy này rồi không. Giống như trong thế tục, khi đã có Thái tử, Hoàng đế đột nhiên ủng hộ một Hoàng tử khác, ta hỏi con, cho dù Hoàng tử đó không muốn tranh giành, nhưng hắn và tộc mẫu của hắn thật sự có thể mặc kệ, tránh xa được sao?”
Nói xong ông lắc đầu: “Con và Tiểu Quân, bao gồm cả Thiên Thiên cô nương, các con đều không có quá nhiều ham muốn đối với quyền lực, đó là vì các con vốn đã nắm quyền lớn nhất thế gian này, nhưng chúng ta thì sao? Tiểu Ca, các con không thể bắt tất cả mọi người đều làm giống như các con được!”
Nạp Lan Ca từ từ nhắm mắt lại.