Sau khi người phụ nữ váy trắng xuất hiện, chủ nhân bút Đại Đạo lập tức biến sắc mặt, thậm chí còn vô thức muốn trốn chạy. Người phụ nữ váy trắng chợt liếc ông ta một cái rồi nói: “Tiến một bước là giết ngay!”
Chủ nhân bút Đại Đạo: “…”
Người phụ nữ váy trắng chầm chậm ngoái lại nhìn Phạn Chiêu Đế thì thấy cô ta cũng đang nhìn mình.
Lúc này, Phạn Chiêu Đế đã khác hoàn toàn so với trước kia. Bây giờ, cô ta không chỉ dung hợp cuối cùng với Ác Đạo, mà còn kế thừa toàn bộ tu vi trước kia của vạn thế. Khéo đến tổ của Đại Đạo thuộc văn minh vũ trụ cấp mười cũng không làm gì cô ta được.
Có thể nói sức mạnh hiện giờ của cô ta đã vượt khỏi giới hạn của mọi văn minh vũ trụ.
Phạn Chiêu Đế nhìn người phụ nữ váy trắng chằm chằm với vẻ tươi vui, chứ không phải nghiêm nghị như trước kia: “Ta từng nói chỉ cần có thời gian thì ta sẽ vượt qua bà. Chắc bà không thể ngờ ngày đó lại tới nhanh vậy đúng không?”
Nói rồi, cô ta nắm chặt bàn tay phải lại.
Uỳnh!
Một trụ sấm màu đỏ máu phóng ra từ trong người cô ta, sau đó chui tít vào sâu bên trong tinh hà vũ trụ.
Loáng cái, vô vàn số kiếp của cả vũ trụ đều hưởng ứng, sau đó tuôn vào người cô ta như thuỷ triều.
Lúc này, khí tức của cô ta đã không còn từ nào hình dung được.
Lúc này, Tổ Đạo đứng trên hư không cũng có vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng có, Tổ Đạo chợt phát hiện hình như mình bị lợi dụng.
Khi cô gái này đến nhờ giúp đỡ, Tổ Đạo không hề do dự, vì tu vi của Chân Thần đúng là đang đe doạ đến y.
Đúng!
Là đe doạ đến y.
Cái được gọi là chúng sinh chỉ như phù vân với y thôi.
Sở dĩ y đến đây hoàn toàn vì Từ Chân đã đe doạ đến y. Cũng chính vì thế nên y mới giúp Phạn Chiêu Đế, đồng thời loại bỏ hạn chế của cô ta, để các số kiếp Ác Đạo hỗ trợ cô ta.
Nhưng y không ngờ Phạn Chiêu Đế chính là Ác Đạo, Ác Đạo chính là Phạn Chiêu Đế. Hai bên mà kết hợp thì sẽ có thực lực tăng lên gấp nhiều lần. Giờ có thêm sự hỗ trợ của y nữa thì thực lực của Phạn Chiêu Đế đã đe doạ nghiêm trọng đến y.
Y đã bị người phụ nữ này tính kế.
Thiện Đạo quá mạnh, không được!
Ác Đạo quá mạnh, cũng không được!
Với Tổ Đạo như y mà nói thì cân bằng mới là tốt nhất.
Khi ác kiếp của vô vàn văn minh vũ trụ giúp sức, uy áp mà Phạn Chiêu Đế toả ra lúc này đã vượt xa khỏi uy áp khi vạn đạo tề tụ lúc trước.
Phạn Chiêu Đế nhìn người phụ nữ váy trắng đăm đăm rồi nói: “Hôm nay, ta sẽ trả hết nỗi nhục khi xưa”.
Dứt lời, cô ta đã biến mất tại chỗ.
Vù!
Ngay sau đó, các kiếp số tách nhau ra rồi tấn công người phụ nữ váy trắng.
Lúc này, cô ta đã đại diện cho số kiếp của các văn minh.
Từ xưa đến nay, đó là những thứ mạnh nhất trong Ác Đạo.
Người phụ nữ váy trắng ở phía xa vẫn rất bình tĩnh, khi thấy Phạn Chiêu Đế lao về phía mình, bà ấy chợt tiến lên một bước. Không biết đã có một thanh kiếm xuất hiện trong tay bà ấy từ lúc nào, sau đó người phụ nữ váy trắng đã xuất hiện ngay trước mặt Phạn Chiêu Đế khi cô ta còn chưa kịp phản ứng. Cùng lúc đó, bà ấy đã cắm thanh kiếm xuyên qua mi tâm cô ta.
Uỳnh!
Phạn Chiêu Đế chết đứng tại chỗ, các số kiếp cũng lập tức vỡ nát.
Tổ Đạo thì xem đến ngây người.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Phạn Chiêu Đế đang gần mình trong gang tấc rồi gằn từng chữ: “Định ra vẻ với ta ư?”
Nói rồi, bà ấy đánh một phát lên bả vai cô ta.
Bụp!