Dù là nền văn minh Quy Giả thì cũng không biết nhiều về Đa Nguyên Đạo Đế, người này cách thế hệ của họ đã quá xa xôi.
Nhân vật trong truyền thuyết.
Vẻ mặt Phạn Diêm La Thiên Tử cũng cực kỳ nặng nề, ông ta cũng không ngờ Đa Nguyên Đạo Đế biến mất đã lâu lại đột nhiên xuất hiện.
Đa Nguyên Đạo Đế nhìn chằm chằm Phạn Diêm La Thiên Tử: “Phục tùng, hoặc là chết”.
Rất trực tiếp.
Phạn Diêm La Thiên Tử cau mày.
Những cường giả khác của nền văn minh Quy Giả cũng hơi tức giận.
Đa Nguyên Đạo Đế phớt lờ những cường giả của nền văn minh Quy Giả xung quanh, cười bảo: “Ta cho các ngươi một ngày suy nghĩ”.
Nói xong ông ta quay người rời đi.
Ông ta không khuyên, bởi vì ông ta thấy những người này quy phục mình là phúc mà họ tu cả trăm đời cũng không có được.
Ngay khi ông ta rời đi, một luồng uy áp vô hình bao phủ cả đại điện, trong khoảnh khắc, ngoài Phạn Diêm La Thiên Tử ra, tất cả cường giả khác đều quỳ xuống.
Tùy ý trấn áp!
Tất cả cường giả của nền văn minh Quy Giả đều khiếp sợ.
Phạn Diêm La Thiên Tử nhìn chằm chằm Đa Nguyên Đạo Đế đã rời khỏi đại điện…
Ông ta cũng rất sốc, không ngờ thực lực của nhân vật trong truyền thuyết này lại đáng sợ đến thế.
Lúc này, một ông lão run rẩy nói: “Thiên Tôn, chúng ta…”
Đôi mắt Phạn Diêm La Thiên Tử từ từ nhắm lại: “Ta phải hỏi Diệp thiếu đã, Diệp thiếu đầu hàng thì ta đầu hàng, Diệp thiếu không đầu hàng thì ta không đầu hàng… ta chỉ nghe theo Diệp thiếu”.
Các cường giả: “???”
Chỉ nghe theo Diệp thiếu!
Tuy Phạn Diêm La Thiên Tử nói chắc nịch, vô cùng tự tin, nhưng thật ra lúc này ông ta cũng hơi hoang mang, bởi vì vị Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên xuất hiện này khiến ông ta cũng hơi bối rối ngỡ ngàng.
Khi xưa Đa Nguyên Đạo Đế đã hợp nhất dòng thời gian của vô số vũ trụ… Ông ta không ngờ đối phương lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa thực lực còn mạnh như thế.
Nhưng cuối cùng ông ta vẫn lựa chọn Diệp Quân, nếu Diệp Quân đầu hàng thì ông ta đầu hàng, nếu Diệp Quân không đầu hàng thì ông ta sẽ không đầu hàng.
So với vị Đa Nguyên Đạo Đế này, ông ta luôn cảm thấy đại lão Thiên Mệnh váy trắng còn đáng sợ hơn.
Tất nhiên ai mạnh hơn, ông ta cũng không hoàn toàn chắc chắn.
Chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi.
…
Diệp Quân theo Kỳ Chủ về nền văn minh Phệ Giả, nét mặt hai người đều hơi nghiêm nghị, thực lực của Đa Nguyên Đạo Đế kia thật sự hơi khó lường.
Kỳ Chủ khẽ nói: “Không biết nền văn minh Vĩnh Hằng và nền văn minh Quy Giả…”
Lời còn chưa dứt, một người đàn ông trung niên đã đột nhiên xuất hiện, người tới chính là Phạn Diêm La Thiên Tử.
Cả hai người đều hơi bất ngờ.
Phạn Diêm La Thiên Tử trầm giọng bảo: “Nền văn minh Thiên Hành đã phục tùng Đa Nguyên Đạo Đế rồi”.
Kỳ Chủ không ngạc nhiên trước điều này, cô ta nhìn Phạn Diêm La Thiên Tử, vào thẳng vấn đề: “Vậy nền văn minh Quy Giả của ông thì sao?”
Phạn Diêm La Thiên Tử không trả lời mà nhìn sang Diệp Quân bên cạnh: “Diệp thiếu, cậu định thế nào?”
Diệp Quân im lặng chốc lát rồi bảo: “Chỉ có cách chiến đấu thôi”.
Phạn Diêm La Thiên Tử mỉm cười: “Vậy thì chiến đấu”.
Kỳ Chủ bảo: “Ông có biết nhiều về vị Đa Nguyên Đạo Đế này không?”
Phạn Diêm La Thiên Tử lắc đầu: “Không biết nhiều lắm, ông ta cách ba nền văn minh của chúng ta quá xa, hơn nữa năm xưa sau khi ông ta hợp nhất dòng thời gian của tất cả vũ trụ thì đột nhiên biến mất… Nói thật, ta còn tưởng ông ta đã ra đi cơ”.