Khi thần khí tối cao xuất hiện trước đó, bọn họ cảm nhận được hơi thở, hơi thở đó truyền đến từ đại điện cách đó không xa, nhưng hơi thở đó đã nhanh chóng biến mất, lúc này trong đại điện trống rỗng, cửa mở toang, còn đám người Diệp Quân thì đang ở đây...
Đây đã là chuyện rất rõ ràng rồi.
Lăng Lệ nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Quân và hỏi thẳng: “Các người đã lấy được thứ gì trong đó?”
Mặc dù Thác Cổ Nguyên kiêng dè đám người của Lăng Lệ trước mặt, nhưng vẫn đứng dậy chắp tay nói: “Mọi người, lúc trước khi chúng ta tiến vào, mọi người đã nói trước, sau khi đi vào chúng ta đều sẽ chia sẻ nơi này..”.
“Câm miệng!”
Lăng Lệ không hề khách khí ngắt lời Thác Cổ Nguyên, hắn ta nhìn chằm chằm vào Thác Cổ Nguyên và hỏi: “Tổ khí tối cao kia có ở trên người các người không?”
Thác Cổ Nguyên không nói gì, hắn ta biết nó ở chỗ Diệp Quân, nhưng hắn ta cũng không nói gì, thậm chí còn không nhìn Diệp Quân. Những lúc như vậy tự nhiên không thể phản bội bạn bè, có việc thì mọi người phải cùng nhau gánh vác.
Nhìn thấy Thác Cổ Nguyên im lặng và vẻ mặt của bọn họ, trong lòng Lăng Lệ khá chắc chắn, hắn ta hơi nheo mắt lại: “Các người là loại người nào mà có thể có được thần vật đó? Tôi cho các người một cơ hội, tự mình giao thần vật kia ra đây”.
Thác Cổ Nguyên nắm chặt tay không nói gì, hắn ta biết chỉ cần nói ra thần khí tối cao kia đang ở trên người Diệp Quân, hắn ta có thể nhân cơ hội trốn thoát, hiện tại hắn ta đang có ba món tổ khí văn minh, sau khi quay về tộc Thác Cổ của mình thì chắc chắn có thể đưa các thành viên trong tộc của mình gia nhập vào nhà chính của tộc Thác Cổ, thậm chí hắn ta cũng có thể dẫn dắt tộc của mình trỗi dậy....
Dù đi thế nào thì đó cũng là con đường có tương lai tươi sáng!
Nhưng hắn ta vẫn không nói ra.
Không vì điều gì khác.
Lương tâm!
Mặc dù chỉ ở bên cạnh những người này trong một thời gian ra mắt ngắn, nhưng hắn ta cảm thấy bọn họ đã thám hiểm cùng nhau nên là bạn bè. Hơn nữa, nhờ có Diệp Quân mà hắn ta mới có thể có được ba món tổ khí văn minh này, lúc này mà phản bội người khác vì sự giàu có của bản thân, thì lương tâm của hắn ta sẽ day dứt suốt đời.
Vẻ mặt của Tiêu Nguyên Khải ở một bên âm trầm, ý nghĩ bán đứng Diệp Quân tự nhiên đã xuất hiện trong đầu cậu ta, nhưng cậu ta cũng không đứng ra.
Chuyện bán đứng bạn bè này…cậu ta cũng rất coi thường!
Trước tiên cứ tạm thời xem xét...nếu mấy tên bên cạnh phản bội, thì cậu ta cũng phản bội, vậy thì trong lòng cậu ta sẽ cảm thấy dễ chịu hơn...
Ý tưởng của Mạc Tinh Hà rất đơn giản, chỉ cần không đối mặt với năm nền văn minh tối cao, anh ta sẽ kiên định đứng về phía anh trai mình, anh trai đánh ai thì anh ta sẽ đánh người đó, nhưng nếu phải đối đầu với năm nền văn minh tối cao, ai đánh anh trai, anh ta sẽ giúp người đó…
Không có cách nào, năm nền văn minh tối cao thực sự không thể đánh thắng được!
Mạc Tinh Thần... Cô ta không suy nghĩ gì cả, cô ta đã lấy ra thần cung của mình, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, cô ta rất hưng phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cô ta cảm thấy chỉ cần đám người Diệp Quân có thể đứng phía trước chịu đựng sát thương, thì cô ta có thể đánh mười người!!
Thấy Thác Cổ Nguyên im lặng, đôi mắt của Lăng Lệ chợt lạnh băng, sát ý dâng trào: “Tôi đã cho cậu cơ hội, nhưng cậu lại không trân trọng đúng không?”
Vừa nói, hắn ta vừa nắm chặt tay phải, đang định ra tay, nhưng vào lúc này, Diệp Quân đột nhiên đứng dậy, cười nói: “Thần khí tối cao kia đang ở trong tay tôi, thả bọn họ đi”.
Đám người Thác Cổ Nguyên đều đồng loạt nhìn về phía Diệp Quân, Thác Cổ Nguyên kinh ngạc nhìn nói: “Anh Dương..”.
Diệp Quân cười nói: “Các người đi trước đi!”
Thấy đám người Thác Cổ Nguyên do dự, Diệp Quân lại nói: “Không sao, các người cứ đi đi!”
Lúc Mạc Tinh Hà đang muốn nói chuyện, Mạc Tinh Thần đột nhiên nói: “Anh trai, chúng ta đánh một trận xông ra ngoài đi”.
Diệp Quân nhìn về phía Mạc Tinh Thần, Mạc Tinh Thần nghiêm túc nói: “Anh chặn phía trước đi, tôi sẽ bắn chết bọn họ!”
Diệp Quân: “..”.
Vào lúc này, ngày càng có nhiều người xuất hiện tại hiện trường, tất cả đều đến từ các nền văn minh lớn sau khi nghe được tin tức.
Thần khí tối cao của nền văn minh!
Ai mà không bị cám dỗ bởi điều này?
Nhìn thấy người xung quanh ngày càng nhiều, Linh Lệ đột nhiên mất kiên nhẫn, trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Giao đồ ra đây!”
Diệp Quân cười nói: “Giao cho cậu, hay là ai?”
“Anh còn dám chia rẽ!”
Lăng Lệ đột nhiên nắm chặt tay phải, đang muốn ra tay, lại bị người đàn ông tóc bạc bên cạnh ngăn lại, người đàn ông tóc bạc nhìn Diệp Quân: “Tôi vốn muốn cho cậu một cơ hội, nhưng cậu lại dám giở trò, nếu đã không chọn sống vậy thì chết đi”.
Nói xong, hắn ta đột nhiên lao tới phía trước, trực tiếp tung ra một cú đấm thật mạnh về phía Diệp Quân.
Bên cạnh hắn ta, Lăng Lệ và những người khác cũng đồng loạt ra tay.
Bên phía Diệp Quân, trước khi Diệp Quân kịp ra tay, Mạc Tinh Thần đã bắn ra một mũi tên, Mạc Tinh Hà ở bên cạnh cô ta cũng run lên, hóa thành một ngôi sao băng lao ra ngoài!
Thác Cổ Nguyên vốn định thương lượng một lần nữa, nhưng khi nhìn thấy đối phương trực tiếp ra tay, hắn ta cũng lập tức cắn răng lao ra ngoài mà không hề nghĩ ngợi.
Tiêu Nguyên Khải có chút do dự, nhưng cũng không do dự bao lâu, cậu ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Đ*t, anh em của tôi là Diệp Quân, chẳng lẽ ông đây sợ các người sao? Ông đây giết các người! Ahhh!”
Nói xong cậu ta cũng trực tiếp lao ra ngoài!
...