Chưa kể hắn còn mang theo một thanh siêu thần kiếm không rõ tên còn cao cấp hơn Tiên Linh Ấn.
Vì tương lai và danh vọng của toàn tộc, Diệp Quân phải chết.
Còn về thủ đoạn...
Chỉ cần hoàn thành, cần gì phải quan tâm quá trình?
Kết quả mới là quan trọng nhất.
Càng lúc càng có nhiều cường giả tộc Tiên Linh xuất hiện bốn phía, còn có đại trận khởi động trong tộc.
Ông lão tóc trắng vừa chớm mở miệng thì bất ngờ thấy một thanh kiếm lao vụt tới.
Đồng tử lão ta rụt lại, lập tức kéo Thanh Tri đến chắn trước người. Thanh kiếm dừng lại khi cách cô ấy nửa tấc, sau đó là một thanh kiếm khác rơi từ trên xuống.
Ông lão hoảng hốt, vội siết tay lại, thả một luồng sức mạnh đáng sợ lên cao.
Uỳnh!
Tiếng nổ vang lên, lão ta bị đánh bay đi.
Mà Diệp Quân thì đã xuất hiện cạnh Thanh Tri.
Cô ấy áy náy cất giọng: “Xin lỗi”.
Diệp Quân lắc đầu: “Không phải tại cô”.
Sắc mặt Thanh Tri trở nên phức tạp.
Diệp Quân mỉm cười: “Vào tháp đi”.
Rồi đưa cô gái vào trong Tiểu Tháp.
Bên kia, sắc mặt ông lão đọng lại đầy trầm trọng, không ngờ một kiếm của hắn lại đáng sợ đến vậy.
Thấy Diệp Quân bước tới trước, lão ta biến sắc, vội nói: “Lên!"
Không dám đánh một chọi một với hắn nữa.
Ông lão vừa dứt lời, hàng loạt cường giả tộc Tiên Linh đã đồng loạt ra tay, đẩy ra những luồng sức mạnh ầm ầm như sóng vỗ về phía Diệp Quân.
Hắn cau mày, gọi kiếm vực xuất hiện.
Ầm!
Sức mạnh thời không và kiếm ý vô địch bùng nổ từ trong kiếm vực, tỏa ra sức mạnh hùng hậu đập nát vùng thời không hắn đang đứng.
Cũng đẩy lui vô số cường giả tộc Tiên Linh gần đó.
Nhưng Diệp Quân cũng không khá hơn là bao khi phải lùi lại gần vạn trượng, máu tươi trào khỏi khóe môi khi vừa dừng lại.
Nếu đánh một chọi một thì hắn không sợ ai ở đây, nhưng nếu đối phương nhảy vào đánh hội đồng thì hắn chịu không nổi.
Chợt, hắn cảm nhận được điều gì, bản xoáy vào sâu trong tộc Tiên Linh, nơi đang không ngừng tỏa ra sức mạnh.
Là trận pháp!
Hắn không hề chần chừ, lập tức dùng kiếm Thanh Huyên phá vỡ thời không rồi rời khỏi tộc Tiên Linh.
Thanh Tri nói đúng, hắn không thể chiến đấu ở địa bàn của đối thủ.
Ông lão tóc trắng thấy hắn muốn chạy đi thì biến sắc quát lên: “Phong tỏa thời không!"
Hàng loạt cường giả lập tức làm theo, thả ra sức mạnh củng cố cho thời không nơi này, nhưng vẫn không ngăn được kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.
Hắn biến mất trước mắt bọn họ.
Sắc mặt ông lão trở nên khó xem: “Đuổi theo”.