Lâm Bảo Mỹ cười nói: “Ta thấy cho dù sư phụ thất bại cũng chẳng sao, ít nhất còn có người hy sinh cho vũ trụ và sinh linh này, giống như Thần Nhất, mặc dù kết quả cuối cùng không quá tốt, nhưng ít nhất vũ trụ Thần Nhất đã từng rất tốt, không phải sao?”
Tư Phàm Tịnh im lặng.
Lâm Bảo Mỹ nói tiếp: “Tịnh tông chủ, sư phụ ta từng nói trong vũ trụ bao la này có rất nhiều cường giả đỉnh cao, nhưng rất ít cường giả đỉnh cao làm gì đó cho chúng sinh… Tại sao vậy?”
Tư Phàm Tịnh lắc đầu: “Ngươi sai rồi”.
Lâm Bảo Mỹ hỏi: “Sai ở đâu?”
Tư Phàm Tịnh chậm rãi đi về phía xa: “Thần Nhất muốn thiết lập trật tự hoàn toàn mới, đây là việc riêng của ông ấy, ông ấy có thể làm vậy, nhưng không thể yêu cầu người khác phải giống mình. Mỗi người có cách sống của riêng mình, dựa vào đâu mà bắt người khác phải sống như mình chứ? Cho dù có trật tự hay không thì đều là một loại quy luật của vũ trụ. Người muốn có trật tự thì không sai, nhưng người khác không muốn bị ràng buộc bởi trật tự thì là sai sao?”
Lâm Bảo Mỹ im lặng.
Tư Phàm Tịnh nói tiếp: “Hơn nữa, ta và sư phụ ngươi đều nhìn mọi thứ từ góc độ của chúng sinh trong vũ trụ, nhưng các ngươi đã từng nghĩ cho vũ trụ bao la này chưa? Vũ trụ có quy luật, cũng có trật tự của nó, chỉ là sau này có một số kẻ mạnh đã thay đổi trật tự vũ trụ, thiết lập cái gọi là trật tự của riêng mình, nhưng cái giá phải trả là gì? Chính là sự hủy diệt dần dần của vũ trụ…”
Lâm Bảo Mỹ nói: “Chúng ta là con người, đương nhiên nên đứng từ góc độ con người”.
Tư Phàm Tịnh quay sang nhìn Lâm Bảo Mỹ: “Ta không phải con người”.
Lâm Bảo Mỹ kinh ngạc: “Sao có thể…”
Tư Phàm Tịnh bình tĩnh nói: “Có thể nói ta là một nửa con người”.
Nói xong, cô ta chậm rãi đi về phía tinh không sâu thẳm.
Một nửa người!
Lâm Bảo Mỹ nhìn theo bóng lưng Tư Phàm Tịnh với vẻ khó tin, một nửa là người vậy nửa kia là gì?
Lúc này, Lâm Bảo Mỹ đã hiểu tại sao Tịnh tông chủ luôn phản đối thiết lập trật tự.
Thì ra mọi người đều có lập trường riêng.
Lập trường khác nhau chắc chắn sẽ không thể đàm phán.
Lâm Bảo Mỹ quay lại nhìn tinh không xa xôi với ánh mắt lo lắng.
…
Ở một diễn biến khác, Diệp Quân sử dụng kiếm Thanh Huyên để quay về vũ trụ Quan Huyên.
Quan Huyên Giới.
Trong tinh không, Diệp Quân nhìn vào đại điện với vẻ mặt phức tạp.
Quan Huyên Điện.
Đây là tổng bộ của thư viện Quan Huyên.
Cho dù thư viện Quan Huyên đã mở rộng bao nhiêu thư viện ở bên ngoài thì nơi đây vẫn luôn là tổng bộ.
Diệp Quân biến mất tại chỗ.
Trong điện.
Có hai người phụ nữ đang bận rộn.
Đó là Lý Bán Tri và Nạp Lan Ca.