Diệp Quân không do dự: “Ẩn danh”.
Màn sáng rung lên, một hư ảnh xuất hiện trên màn sáng, cột họ tên bên dưới hư ảnh ghi: Ẩn danh.
Một trận pháp dịch chuyển bỗng xuất hiện dưới chân Diệp Quân, hắn đến thẳng tầng thứ hai.
Vừa đến tầng thứ hai, hai tia kiếm quang lập tức lao đến trước mặt hắn.
Hai con rối kiếm tu có tu vi giống với con rối ở tầng thứ nhất, chỉ khác là có thêm một con rối nữa.
Đối mặt với hai nhát kiếm nhanh như chớp, Diệp Quân hơi nghiêng người, ngón cái và ngón trỏ khẽ kẹp lại, bắt được một thanh kiếm trong đó, sau đó hắn thuận thế đẩy về phía trước, một thanh kiếm trong đó lập tức chém vào cổ một con rối, cùng lúc đó ngón tay của Diệp Quân cũng điểm vào cổ của một con rối trong đó.
Hai con rối cùng biến mất.
Lại có một màn sáng xuất hiện trên bức tường ánh sáng cách trước mặt hắn không xa, cùng lúc đó một giọng nói vang lên: “Chúc mừng, ngươi đã phá vỡ kỷ lục nhanh nhất của cấp độ này, phá vỡ cấp độ trong một giây. Xin lỗi, ẩn danh hay…”
Diệp Quân nói: “Ẩn danh”.
Màn sáng biến mất.
Một trận pháp dịch chuyển xuất hiện dưới chân Diệp Quân, ngay sau đó hắn đã đến tầng thứ ba.
Vừa lên đến tầng ba, ba tia kiếm quang bỗng lao đến trước mặt, Diệp Quân nghiêng né sang một bên, biến mất khỏi đó, thoáng chốc ba tia kiếm quang biến mất tăm, cùng lúc đó ba con rối cũng biến mất theo.
Một màn sáng bỗng xuất hiện trên bức tường đối diện Diệp Quân, sau đó là một thanh âm nói: “Chúc mừng, ngươi đã phá vỡ kỷ lục cấp độ này, phá vỡ cấp độ trong một giây… Xin lỗi, ẩn danh hay…”
Diệp Quân nói: “Ẩn danh”.
Giọng nói im lặng một lúc rồi nói: “Tiểu Ái khuyên ngươi không nên giấu tên, ta đã xác nhận ngươi là một thiên tài yêu nghiệt tuyệt thế độc nhất vô nhị trong hàng ngàn người. Nếu ngươi tiết lộ tên của mình, chắc chắn có thể gây chấn động, các ông lớn ở vùng đất ngươi sống sẽ xem trọng ngươi…”
Diệp Quân sửng sốt, Tiểu Ái?
Lẽ nào tháp này là do Tiên Bảo Các tạo ra?
Giọng nói đó lại nói: “Có cần…”
Diệp Quân nói thẳng: “Ẩn danh”.
Giọng nói đó im lặng một lúc rồi nói: “Thằng nhãi ranh!”
Diệp Quân: “?”
Thằng nhãi ranh?
Nghe thế Diệp Quân lập tức sầm mặt.
Sao người này còn mắng người nữa vậy?
Đúng lúc này, dưới chân hắn bỗng xuất hiện một trận pháp dịch chuyển, ngay sau đó hắn biến mất khỏi nơi đó, khi xuất hiện trở lại thì hắn đã đi đến tầng thứ tư.
Trong tầng thứ tư chỉ có một con rối, nhưng con rối này khác với những con bên dưới, nó có màu bạc, trong tay nó cầm một thanh kiếm dài có vỏ.
Vèo!
Một tiếng kiếm vang lên, sau đó chỉ thấy một tia kiếm quang bỗng sáng lên, thoáng chốc một thanh kiếm đã lao đến trước mặt Diệp Quân, nhưng vẻ mặt của Diệp Quân không hề thay đổi, hắn hơi nghiêng người tránh nhát kiếm này, cùng lúc đó hắn búng ngón tay vào thanh kiếm.
Vù!
Lại một tiếng kiếm vang lên, sau đó Diệp Quân điểm một ngóng vào cổ con rối đó.
Bụp!
Con rối run lên, cứng đờ tại chỗ, sau đó biến mất.
Diệp Quân nhìn phía đối diện, một màn sáng bỗng sáng lên trên bức tường, sau đó giọng nói quen thuộc lại vang lên: “Chúc mừng ngươi đã phá vỡ kỷ lục nhanh nhất hiện tại đánh bại Ngân Kiếm Nô trong vài giây, xin hỏi là ẩn danh hay…”
Diệp Quân nói: “Ẩn danh”.
Giọng nói đó nói: “Ta phải nhắc ngươi hiện giờ ngươi là người phá kỷ lục nhanh nhất, nhanh hơn người phá kỷ lục trước gấp mười lần. Nếu người không chọn ẩn danh, tên của ngươi sẽ được truyền đi khắp Vạn Châu, chấn động Quan Huyên”.